Đêm nghe ai hát
Những chuyến đò ngang | |
Sống như một cơn gió | |
Khúc giao mùa | |
Lá chuyển màu sang thu |
Cuộc sống với nhiều xáo trộn vốn có nhiều khi cuốn con người ta vòng quay bên những nỗi lo. Nỗi lo dài song hành cùng đam mê, nhiệt huyết cuốn con người ta đi hết ngày này đến ngày khác.
Tôi của những ngày tháng hiện tại không muốn bất cứ ai thấy được bản thân tôi đang mệt mỏi. Với người lớn, sự thương hại là không cần. Người lớn cần là một địa chỉ tin cậy, họ cần sự thoải mái, đơn giản và những niềm vui để giải quyết mọi sự một cách hiệu quả. Thế nên họ luôn mỉm cười.
Khoảng thời gian bước dưới ánh mặt trời và mỉm cười, người ta có ít thời gian để nghe những khúc hát. Hoặc họ nghe loáng thoáng, không cần thuộc, cũng chẳng cần tĩnh lại để thấy nó hay dở ra sao.
Ảnh minh họa: Kiều Hạnh |
Năm tháng rực rỡ đó, tôi hình như đã quên đi một cuộc tình từng làm mình đau. Tôi từ bỏ con người ở hiện tại để tập trung cho cái gọi là “phát triển cá nhân”. Đàn ông trẻ tuổi và chưa có gì trong tay, thêm một giờ để học kỹ năng, thêm một ngày để thực nghiệm và say mê với công việc mình theo đuổi cũng đều là đáng quý.
Chúng ta nâng niu tình yêu mình tha thiết như thế nào với đôi bàn tay không? Chúng ta vững vàng như thế nào với những “khối tài sản” người khác cho. Trong an nhàn và mơ mộng, ai là người hiểu được cái giá của hạnh phúc và nước mắt?
Đêm nào đó, nằm giữa lòng thành phố mở một list nhạc cũ, nghe lại những bài hát cũ, hẳn những “người lớn” trong chúng ta đều sẽ nhận ra nhiều cảm giác rất lạ. Trái tim mình vẫn còn một góc để nghe những ngọt ngào. Hi vọng mình vẫn còn vẹn nguyên để cho mất mát hóa thành tiếc nuối.
Ai cũng có một lần trẻ, tuổi trẻ ấy là một chuyến tàu đi đến những mới mẻ, kỳ lạ và may mắn. Chuyến tàu nào cũng có những trạm dừng chân. Có nhiều người dừng lại khi đi được một phần ngắn của đoạn đường, họ chọn cho mình những an nhàn nhỏ bé, chẳng muốn khám phá nữa. Có người đi được một nửa đoạn đường và dừng lại nơi một cánh đồng hoa đủ lưu luyến để giữ chân họ. Nhiều người thì cứ đi mãi theo tiếng gọi của đam mê và nhiệt huyết, như là con tàu không có bến.
Này ai ơi, có thể chúng ta đã từng quên điều mà mình cho là thiêng liêng, có thể rằng chúng ta đã từng để rơi một người thương ta hơn chính bản thân họ, có thể chúng ta sẽ nghĩ lại, khi tàu mình dừng ở một trạm nghỉ, và ta thấy buồn thật buồn. Thì xin đừng đau lòng, hãy nghĩ về những khúc hát trong đêm. Ở bài hát đó, có tiếng cũ của những gì ta từng trải qua. Có dư âm của những điều từng ngọt nhạt.
Là bởi vì những điều đi qua ấy đều đã ở lại, theo những cách rất bất ngờ!
Bảo Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Ngành GD&ĐT Hà Nội phát động trồng cây xanh trong các trường học
Du lịch Việt Nam đón 12,5 triệu lượt khách nội địa dịp Tết Ất Tỵ 2025
Nghỉ Tết, hai tuyến Metro thu hút gần 75 nghìn hành khách
Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về sửa đổi một số dự án luật liên quan sắp xếp tổ chức, bộ máy
Giao thông Thủ đô không ùn tắc ngày đầu đi làm sau Tết
Đền Sóc đón hàng vạn du khách đến Lễ hội Gióng 2025
Lãnh đạo Liên đoàn Lao động thành phố Hà Nội thăm, chúc Tết Báo Lao động Thủ đô
Tin khác
Thông tin mới về đợt gió mùa đông bắc
Cộng đồng 03/02/2025 09:36
Quán bún riêu thu 1,2 triệu đồng 3 bát và quyết định xử phạt "nhanh như điện" của UBND phường Bách Khoa
Cộng đồng 01/02/2025 17:39
Tết ở trạm radar cao nhất Vịnh Bắc Bộ
Cộng đồng 01/02/2025 16:06
Mâm cỗ Tết đậm chất Hà Nội
Cộng đồng 01/02/2025 06:11
Cảnh giác chiêu trò lừa đảo lì xì online dịp Tết
Xã hội 30/01/2025 09:12
Ngày hóa vàng năm Ất Tỵ và những điều cần biết
Cộng đồng 30/01/2025 06:38
Đầu năm mới nên mua gì để rước may mắn vào nhà?
Cộng đồng 29/01/2025 22:17
Tại sao đầu năm mua muối, cuối năm mua vôi?
Cộng đồng 29/01/2025 22:15
Thăm, chúc Tết cán bộ, chiến sĩ và nhân dân đảo Trà Bản
Cộng đồng 29/01/2025 14:46
Cầu thủ Nguyễn Xuân Son và gia đình hân hoan đón Tết Ất Tỵ 2025
Cộng đồng 29/01/2025 14:30