Nước mắt không hẳn là vị mặn
![]() | Em hãy ngủ sớm những lần thấy nhớ nhau |
![]() | Tết này, con nợ mẹ nàng dâu |
![]() | Hãy chừa lại một lối thoát cho tình yêu |
Hình như em quên mất rồi, cái lần em đứng ở đầu ngõ, liên mồm nói “xin lỗi chị”, chỉ thiếu nước quỳ mọp xuốn van xin. Hình như ngày ấy chị nhìn vào ánh mắt ầng ậng nước, gương mặt thất thần của em mà chạnh lòng, choàng tay ôm lấy em thật chặt. Ngày ấy em đã hứa sẽ không bao giờ để chị phải đi tìm em nữa, sẽ không để chị phải giận và buồn thêm nữa. Ngày ấy qua lâu rồi mà em có làm được đâu…
Làm mẹ của hai đứa trẻ, thật sự không phải công việc dễ dàng gì. Làm mẹ đơn thân, thì những vất vả còn nhân lên gấp bội. Em vẫn nhớ những buổi tối tan ca, chị vội vã lao đến căn nhà em trọ, hai đứa chỉ có nửa tiếng lang thang, ngồi tựa đầu vào nhau ở một góc công viên yên tĩnh, bỏ lại những ồn ã, xô bồ của phố xạ, thị thành, nhẩn nha cảm nhận chút ấm áp từ vòng tay âu yếm và những nụ hôn, rồi chị lại tất tả về nhà. Ở đấy, hai nhóc con vẫn đang đợi chị. Em luôn hậm hực vì bị bỏ lại mà không nhận ra rằng, chút thời gian ít ỏi của mình, chị vẫn cố gắng dành cho em.
![]() |
Ảnh minh họa: Gia Huy |
“Em có lạnh không? Không ạ, ôm chị, chẳng thấy lạnh nữa rồi”. Chị nói là, trái tim chị chao đảo bởi câu trả lời thật thà mà ngọt ngào đó. Em tự hỏi, trong suốt thời gian quen em, có khi nào chị bớt lạnh lẽo, và cô đơn không?
Em vụng về và ngông nghênh như một đứa trẻ, thường xuyên nổi khùng với chị khi thấy chị được săn đón và tán tỉnh bởi biết bao người dù người chị chọn luôn là em. Vậy mà lúc chị cần em ở bên chị nhất, em lại chẳng thể nào đủ tinh tế để trái tim chị bớt tủi thân. Sự vô tâm và ngốc nghếch của em làm chị buồn lắm, đúng không?
Người đàn ông ấy là một chàng trai thật tốt, em biết là mình chẳng thể rộng lượng, thông mình và hài hước như anh ấy. Người đàn ông ấy bỏ mẹ con chị đi rồi nhưng chưa khi nào hình bóng anh biến mất trong tim chị. Đấy là người duy nhất khiến em không ghen tuông, không nổi khùng, em cúi đầu trước linh cữu anh như một kẻ bại trận.
Ngày giỗ anh, em không dám đến, không đủ can đảm đứng trước bàn thờ, thắp cho anh nén nhang, em sợ anh nhìn thấu những mặc cảm trong trái tim này khi tình cảm em dành cho chị quá ít ỏi so với những gì anh đã từng vun vén. Hèn nhát quá, phải không? Em thương anh ấy, thương chị xé lòng, thương những đứa nhóc phải chịu cảnh bơ vơ, và em thương cả chính mình khi em nhận ra em không đủ sức thay thế người đàn ông của chị.
Cái ngày mà chị ném quách đôi giày cao gót ra một xó, chân trần lang thang với em trên con phố đêm vắng hoa người, mua một bao ba số và nhả khói ở một góc đường không tên, mình hôn nhau, nụ hôn thấm đẫm vị khói… Cái ngày em ghì chặt dáng người gầy guộc, áp sát gương mặt mình vào chị và nuốt trọn ánh nhìn buồn bã như đêm đông đó, em vĩnh viễn nhận ra rằng, em sẽ chẳng thể nào là người dành cho chị. Vậy mà em vẫn lao vào mối quan hệ đó, vẫn ích kỉ khi tim mình yêu chị quá nhiều, để rồi sau đấy, chỉ còn lại sự bất lực, chán chường, thất vọng về chính bản thân em khi không thể là người đem lại hạnh phúc cho chị.
Nước mắt không hẳn là vị mặn, nó đắng lắm, chị có biết không?
Những ngày rời xa chị, không hôm nào em không mở lại từng tin nhắn trò chuyện, lang thang ở những góc đường mình ngồi dựa bên nhau và khóc một mình. Không trách cứ nửa câu, nhưng em biết chị thất vọng về em nhiều lắm. Nhưng nếu điều đó có thể đem lại cho chị một tương lai bình yên, hạnh phúc, em chấp nhận biến mình thành một kẻ hèn nhát, thua cuộc.
Tận lúc buông tay rồi, em vẫn biết là mình yêu chị.
Giá mà mình gặp nhau khi em đã là một người đàn ông mạnh mẽ, vững vàng để chị có thể dựa vào chứ không phải một cậu nhóc mới chập chững vào đời và lơ ngơ trước những góc khuất cuộc sống. Em ước gì mình đủ điều kiện tài chính, kiếm được nhiều tiền để đứng ra chăm sóc và cáng đáng cho hai đứa nhỏ như một người cha thực thụ chứ không phải đồng lương văn phòng ba cọc ba đồng, thỉnh thoảng hết tiền, chị vẫn dấm dúi cho thêm.
Tình yêu và những phút thăng hoa lãng mạn, chúng ta đều có, nhưng đi qua những phút thăng hoa đó, chúng ta đều phải đối diện với cơm áo gạo tiền. Em không muốn người phụ nữ ở cạnh em phải thiệt thòi đủ đường khi em chẳng thể thay thế được người đàn ông từng yêu chị hơn sinh mệnh và mang lại cho chị một tương lai đảm bảo.
“Mình ngược đường, ngược nắng thương nhau, ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi”, ngược cả đoạn đường tuổi trẻ một thời nông nổi, mà sao em vẫn phải dừng bước giữa chừng?
Nên xem

Thời điểm công bố và cách tra cứu điểm thi vào lớp 10 năm 2025 tại Hà Nội

Chung sức, đồng lòng triển khai chính quyền địa phương 2 cấp

Tuyệt đối không "đủng đỉnh" không lơ là, chậm trễ trong thực hiện nhiệm vụ

Công an Hà Nội bắt 3 lãnh đạo cấp cao Trung tâm pháp y tâm thần khu vực miền núi phía Bắc

Bài phát biểu của Tổng Bí thư Tô Lâm tại lễ kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh

Công an Hà Nội: Chủ động phục vụ nhân dân ngày đầu sáp nhập địa giới hành chính

Tổng Bí thư Tô Lâm kiểm tra hoạt động chính quyền địa phương 2 cấp tại Hà Nội
Tin khác

Nhiều ngôi chùa đồng loạt cử chuông cầu quốc thái dân an sáng ngày 1/7
Văn hóa 01/07/2025 13:16

Kỳ 2: Từ chiến lược mềm đến động lực tăng trưởng
Văn hóa 30/06/2025 11:27

Ngô Thị Trâm Anh đăng quang Hoa hậu Trái đất Việt Nam 2025
Văn hóa 29/06/2025 08:43

Ngày Gia đình Việt Nam (28/6): Tôn vinh giá trị văn hóa gia đình Thủ đô
Văn hóa 28/06/2025 09:59

Câu chuyện về một “trái tim kiên cường” lên sóng "Trạm yêu thương" trên VTV
Văn hóa 27/06/2025 20:51

Phát động cuộc thi ảnh báo chí "Việt Nam trên hành trình đổi mới"
Văn hóa 27/06/2025 15:35

Giữ gìn hồn cốt dân tộc, khơi dậy khát vọng phát triển trong kỷ nguyên mới
Văn hóa 26/06/2025 12:10

Để công nghiệp văn hóa thành ngành kinh tế mũi nhọn mới
Văn hóa 24/06/2025 17:53

Văn Miếu đón hàng ngàn sĩ tử cầu may trước kỳ thi tốt nghiệp THPT
Văn hóa 23/06/2025 13:32

Việt Nam lần thứ 3 trúng cử thành viên Ủy ban liên chính phủ Công ước UNESCO 2005
Văn hóa 21/06/2025 12:07