Ngàn lời hứa
Cái kết có hậu của một tình yêu “đứt gánh” |
Sau khi yêu nhau được hơn một năm tôi hỏi: “Em cũng lớn tuổi rồi đấy, cưới hay bỏ?”. Thế là chàng lập tức đi xem ngày lành tháng tốt, mang cái lễ đến và đám cưới được tổ chức giản dị nhưng ấm cúng. Thế là tôi đã có chồng.
Một ngày đi công tác cùng thằng bạn thân, lúc về uống ngà ngà say nó bảo: “Này, từ hôm biết có lịch đi công tác với cậu trong đầu tôi nảy sinh một ý định rất xấu. Tôi nói nhé”. “Ờ, nếu xấu quá tôi sẽ báo với nhà chức trách để xin lệnh cách ly”. “Tôi muốn... với cậu”.
Chiều nọ qua cà phê với đối tác là một cậu em lẻo mép, đẹp giai. Nó hết nhìn ly trà sữa lại nhìn vào mặt tôi, tẩn ngẩn: “Chị biết không? trông chị rất nữ tính”. “Thế cậu nghĩ nếu cậu không nói ra thì tôi đầy nam tính chắc”. Cậu ta luống cuống thanh minh: “Ấy chết, ý em là trông chị rất hấp dẫn. Nếu còn cơ hội em muốn được hẹn hò với chị”. Tôi thở dài ngao ngán: “Ờ, nếu còn cơ hội thì cậu chết với tôi”.
Ảnh minh họa. |
Đang ngồi họp với hàng mớ kế hoạch rối tung, thì ông anh họ con bạn thân nhắn tin: “Trời đang mưa em ạ, tự nhiên thấy nhớ em quá”. “Ở đây trời nắng to, tốt nhất anh nên làm thơ đi rồi gửi cho em một bài”. “Làm người ta mất cả hứng”. “Giờ em mới biết là anh có cảm hứng với em đấy”. Chả là ngày xưa tôi cũng thích anh ấy, vì đẹp trai, giỏi giang và là thần tượng của lớp trẻ chúng tôi. Người yêu của anh cô nào cũng xinh đẹp và giàu có, dù có thích thì tôi cũng chỉ dám ngậm ngùi đứng từ xa mà ngắm nhìn thôi. Đúng thật là” “Ba đồng một mớ trầu cay, sao anh chẳng hỏi những ngày còn không”.
Chiều tôi mang công văn xuống phòng sếp, trước khi về sếp bảo: “Em làm việc rất tốt, chúc mừng em”. Sếp dơ tay ra bắt, tôi thò bàn tay vào tay sếp, sếp nắm chặt và kéo tôi lại gần. Nhìn ánh mắt và cử chỉ của sếp tôi cũng đoán được sếp muốn gì. Tôi về phòng và từ đó ít mon men xuống phòng sếp hơn, trừ khi có việc cần.
Kể về cái sự có chồng của tôi thì nhiều lắm. Đúc kết lại là từ khi có chồng tôi đắt duyên hơn những ngày còn “ở không”.
Mà dạo này cũng lạ, chồng tôi mới lên chức nên lúc nào cũng bận rộn, về đến nhà là ôm khư khư cái máy tính, nếu rời được nó ra thì ngủ như chết. Ban ngày thì nếu tôi có gọi điện định tán tỉnh mấy câu cũng chỉ nhận được một giọng nói lạnh lùng: “Anh đang bận”. Tôi đã “đàm phán lần một” bằng một chầu cà phê bên hồ, đủ lãng mạn, đủ yên tĩnh để vừa ôn lại kỷ niệm vừa trao đổi các vấn đề của tôi. Chàng ôm tôi mà nói: “Anh xin lỗi, để rồi anh sẽ sửa”. Nhưng chuyện đâu vẫn hoàn đấy.
Lần đám phán thứ hai tôi thu xếp trong một buổi tối chỉ có hai vợ chồng ở nhà. Ôm nhau xem một bộ phim tình cảm mùi mẫn, tôi và chàng đàm phán ở trong chăn. Cuối cùng chàng ôm tôi mà nói: “Anh xin lỗi, để rồi anh sẽ sửa”. Nhưng chuyện đâu vẫn hoàn đấy.
Lần đó cách đây cũng khá lâu rồi, hôm nay tôi định bụng lên kế hoạch đàm phán lần ba. Tôi cũng chả thích dơ cái mặt ra mà năn nỉ chàng hợp tác với tôi trong việc “giữ lửa” để giữ hạnh phúc gia đình. Dù sao cũng phải thử đến quá tam ba bận mới cam lòng. Bốn giờ chiều, chuông điện thoại reo vang, số máy của chàng hiện lên làm tôi thấy run. Đã lâu lắm rồi mới thấy chàng gọi điện. Tôi vội bấm nút đàm thoại. “Anh đang ở quán bia Tú Xồm, cho anh em đi nhậu nhưng mà ví anh rỗng rồi. Bà xã mang tiền qua trả giúp anh nhé”.
Sự thất vọng làm tôi xuýt khóc. Tôi nhờ em gái cùng phòng mang tiền tới chỗ chàng rồi bấm số của thằng bạn thân: “Này, có rảnh không?”. “Với cậu lúc nào tôi cũng rảnh”. “Tôi muốn ở bên cậu”. “Hâm à, có chuyện gì thế”. Tôi làm như không nghe thấy cậu ta nói gì, trong đầu tôi thoáng hiện lên con phố có dãy nhà nghỉ san sát chằng chịt biển hiệu. “Cậu biết phố X không? Bây giờ qua đó luôn nhé. Tôi sẽ đợi”. Tôi cúp máy rồi xuống nhà để xe, tôi lấy khẩu trang và cái kính đeo vào. Nước mắt bây giờ mới được thoải mái rơi. Tôi đi đến con phố nhiều nhà nghỉ.
Cậu ta đợi tôi trong một căn phòng nhỏ sặc mùi nước hoa xịt phòng. Cậu ta rót cho tôi một cốc nước lọc và kéo tôi ngồi xuống giường. Ánh mắt cậu ta trìu mến, cử chỉ cũng nhẹ nhàng. Cậu ta nói: “Nào, có chuyện gì kể với tôi đi. Nó bắt nạt cậu hả”. Chỉ chờ có thế tôi khóc ầm ĩ. Chưa đủ, tôi nấc lên từng hồi. Tôi vừa khóc vừa kể lể những tháng ngày cô đơn bên gã chồng ham việc. Thằng bạn lấy khăn lau mặt cho tôi xong rồi bảo: “Đàn ông chúng tôi nhiều lúc vô tâm thế đấy, nhưng tình yêu dành cho gia đình vẫn là số một”. Cậu ta ôm lấy tôi, tôi cũng ôm cậu ta thật chặt. Tôi hỏi: “Cậu còn muốn tôi nữa không?”. “Có chứ, nhưng chỉ ngắm thôi đấy, cấm không được làm gì tôi. Cậu là hay hái hoa bẻ cành rồi quất ngựa truy phong lắm”. Tôi bật cười sằng sặc vì câu nói đùa ngộ nghĩnh ấy.
Vậy là tôi lại về nhà, mỗi ngày tôi vẫn điềm nhiên xóa những tin nhắn gợi cảm của những gã đang theo đuổi và chờ đợi chồng với ngàn lời hứa hão “để rồi anh sẽ sửa”.
Bảo Thoa
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Quận Tây Hồ phát động Tết trồng cây Xuân Ất Tỵ 2025
Thủ tướng đề nghị các ngân hàng nghiên cứu chính sách ưu đãi cho người mua nhà ở xã hội
Các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước và thành phố Hà Nội vào Lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh
Ngành GD&ĐT Hà Nội phát động trồng cây xanh trong các trường học
Du lịch Việt Nam đón 12,5 triệu lượt khách nội địa dịp Tết Ất Tỵ 2025
Nghỉ Tết, hai tuyến Metro thu hút gần 75 nghìn hành khách
Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về sửa đổi một số dự án luật liên quan sắp xếp tổ chức, bộ máy
Tin khác
Thông tin mới về đợt gió mùa đông bắc
Cộng đồng 03/02/2025 09:36
Quán bún riêu thu 1,2 triệu đồng 3 bát và quyết định xử phạt "nhanh như điện" của UBND phường Bách Khoa
Cộng đồng 01/02/2025 17:39
Tết ở trạm radar cao nhất Vịnh Bắc Bộ
Cộng đồng 01/02/2025 16:06
Mâm cỗ Tết đậm chất Hà Nội
Cộng đồng 01/02/2025 06:11
Cảnh giác chiêu trò lừa đảo lì xì online dịp Tết
Xã hội 30/01/2025 09:12
Ngày hóa vàng năm Ất Tỵ và những điều cần biết
Cộng đồng 30/01/2025 06:38
Đầu năm mới nên mua gì để rước may mắn vào nhà?
Cộng đồng 29/01/2025 22:17
Tại sao đầu năm mua muối, cuối năm mua vôi?
Cộng đồng 29/01/2025 22:15
Thăm, chúc Tết cán bộ, chiến sĩ và nhân dân đảo Trà Bản
Cộng đồng 29/01/2025 14:46
Cầu thủ Nguyễn Xuân Son và gia đình hân hoan đón Tết Ất Tỵ 2025
Cộng đồng 29/01/2025 14:30