Ai sẽ lắng nghe ta?
Tất cả mọi thứ đều sẽ hao mòn | |
Câu chuyện thoáng qua |
Có lẽ, đến cuối ngày, những câu chuyện thường trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Khi đồng hồ cứ chạy dần đến số 12, những khuôn mặt ta đã nhìn thấy, những âm thanh ta đã nghe, vị cà phê ta uống, những cuộc nói chuyện phiếm ta tham gia, những hình ảnh ta vô tình ngang qua trên phố, sau một ngày, tất cả như dần tan biến vào màn đêm. Câu chuyện không còn là ta đã quen bao nhiêu người, ta đã mua cuốn sách nào, trời đã mưa ra sao, xe buýt đã đến muộn bao nhiêu phút, ta đã xem bộ phim gì hay ta đã về nhà lúc mấy giờ nữa. Câu hỏi chợt bật ra là: Ai sẽ lắng nghe ta?
Chúng ta vốn dĩ chỉ là những đứa trẻ giữa vũ trụ bao la, khát khao những chân trời mới, quay cuồng, bộn bề với những thứ thú vị, lạ mắt. Chúng ta si mê, chúng ta say sự sống mỗi ngày; chúng ta ôm trọn khát vọng đổi thay và cứ thế chạy thật nhanh. Chẳng ai ngoại lệ cả, cứ vô tư bỏ qua và bỏ qua.
Chuyện gì đã xảy ra? Câu được hỏi nhiều nhất cả cuộc đời. Thực lòng, chẳng có gì xảy ra cả; cuộc sống, cuộc sống là cái đã xảy ra. Cuộc sống bao bọc cho sự cô độc cằn cỗi trong mỗi chúng ta.
Chúng ta không ai là không lạc. Có người lạc đường, có người lạc hướng, có người lạc trong chính mình.
Cứ mỗi ngày, lại có cả đống người ngửa mặt lên trời và tự hỏi, bao giờ mới có người hiểu tôi đây? Ít người hiểu được chúng ta, thậm chí, đôi khi chỉ có một người có thể làm được điều kì vĩ ấy.
Nhưng rồi, không, thật buồn, quanh đi quẩn lại, sự rắc rối giờ không nằm ở việc ai sẽ hiểu ta mà là ai muốn hiểu ta. Ta thấy họ rồi, nhưng, sợi dây đồng cảm ấy chỉ thực sự tồn tại trong thời điểm mà thôi, bởi vì nó phụ thuộc vào người đó có muốn hiểu và chấp nhận ta hay không.
Dù về cơ bản, ta và họ đồng điệu, tuy nhiên, không có nghĩa, ta sẽ hết cô độc. Lí do cho cái nghiệt ngã này, bỗng dưng, một thời điểm khác, họ tự động từ bỏ sợi dây gắn kết kia; có chăng là sợi dây vẫn ở đó, nhưng khi không muốn giữ, thì câu chuyện lại rẽ hướng rồi.
Chúng ta cô độc bởi lẽ ấy. Ai cũng có vấn đề và câu chuyện riêng; chúng ta, chúng ta tìm kiếm người có thể hiểu được, thông cảm, chấp nhận được vấn đề ấy, câu chuyện ấy. Thế rồi, phải, lại có một cái khác xảy ra, không ai muốn thấu hiểu ta cả, không ai có thể chấp nhận, không ai thực lòng muốn giữ sợi dây và kéo ta lại gần họ.
Chúng ta lại buộc phải ngồi bần thần một mình ở bến xe vào một ngày trời mưa, chờ đợi cho dòng người lướt qua, chờ đợi ai đó sẽ lại ngồi xuống bên cạnh và nói họ hiểu, hiểu mà.
Minh Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Ấm áp những món quà Công đoàn cuối năm
Người dân hối hả rời Thủ đô trong ngày làm việc cuối cùng của năm
Trường Đại học Thủ Dầu Một trả lại tiền cho hơn 10.000 sinh viên do thu sai quy định
Bình Dương: Tổ chức bắn pháo hoa tại 10 điểm chào đón năm mới Ất Tỵ 2025
Hiện thực hoá giấc mơ du học Đức
Hà Nội: Cho phép một số loại phương tiện được rẽ phải liên tục
Bộ Y tế kiểm tra công tác khám, chữa bệnh dịp Tết Nguyên đán
Tin khác
Central Retail trao tặng 5.100 phần quà Tết nhân ái
Cộng đồng 22/01/2025 14:20
Dịch vụ đồ lễ cúng ông Công, ông Táo trên “chợ online” hút khách, giá từ vài trăm nghìn
Cộng đồng 22/01/2025 08:33
Ý nghĩa tục cúng ông Công, ông Táo ngày 23 tháng Chạp
Cộng đồng 22/01/2025 06:55
Văn khấn cúng ông Công, ông Táo Tết Ất Tỵ 2025
Cộng đồng 22/01/2025 06:52
Để tránh mất tiền oan dịp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025
Cộng đồng 21/01/2025 12:21
Nestlé Việt Nam trao tặng hơn 17.000 sản phẩm nhân dịp Tết Nguyên đán
Cộng đồng 21/01/2025 10:57
Giờ nào đẹp để hóa vàng, thả cá cúng ông Công, ông Táo?
Cộng đồng 21/01/2025 06:06
Lưu ý khi dọn nhà đón Tết để cả năm tài lộc may mắn
Cộng đồng 20/01/2025 20:23
Nhiều quốc gia hành động quyết liệt bảo vệ trẻ em trên mạng xã hội
Cộng đồng 19/01/2025 08:20
Người người rời phố về quê đón Tết sớm
Cộng đồng 18/01/2025 20:54