Càng muốn quên thì lại càng nhớ!
Hôm nay anh đi ngang một ngã tư, tay bất giác run lên một trạng thái chực chờ được nắm.
Hôm nay, anh ngồi lại một góc quán quen, bỗng lòng bình lặng lúc nghe lại bài hát cũ kĩ mà em vốn thuộc nằm lòng.
Hôm nay, anh đi qua một con phố dài, cơn gió tháng Tám xanh xao khua vào sắc vàng của hàng đèn đường cô đơn đổ bóng. Lòng xao xác. Sài Gòn đêm cũng xao xác tiếng bước ai quen.
Hôm nay, như mọi ngày, thì là anh nhớ em!
Đó cũng là lúc anh hiểu rằng đừng cố chấp quên đi bất cứ điều gì đã cố chấp nán lại trong tâm khảm. Nó cũng giống như việc cố tẩy sạch một chữ viết sai trên giấy, quá tay lại thành ra một mảng mỏng manh, loang lổ đến xấu xí, nhưng rồi cũng chẳng thể viết thêm gì vào đấy. Chi bằng nhẹ nhàng gạch bỏ chữ ấy đi, hẳn nhiên nó vẫn sẽ vẹn nguyên, chỉ là có thêm một vạch ngang đấy để nhắc nhớ về một sai lầm khi đã chắp bút mực sa.
Nghĩa rằng, anh chẳng cần cố tẩy xóa bất cứ ký ức gì về em, chỉ cần nhủ lòng mình đó là thứ đã-qua, đã-xa và mãi-mãi-không-thuộc-về, nhưng chỉ cần ngoái nhìn, cả một vùng kỉ niệm đổ tràn niềm thương một thời từng gối đầu vẫn đấy, vẫn vẹn nguyên. Để anh còn biết có những ngày cũ đã từng là của nhau, đã từng đủ đầy những chênh chao giữa dòng đời hối hả, đã từng tất tả tìm nhau mỗi lúc giận hờn, nhưng rốt cuộc đã chẳng có phận đời phận kiếp nắm tay đi đến cuối trời cuối đất. Rốt cùng chỉ có nỗi đau chia xa là thật, chỉ biết cười nhạt trước được - mất của thói đời!
Nhưng trang giấy còn dài, gạch một chữ rồi phải viết lại đúng hơn và chắc tay viết tiếp. Đời cũng còn dài, anh cũng sẽ bước tiếp đến những ngày mai, chẳng cần cố chấp quên những ngày lầm lạc, chỉ cần bỏ mặc nó với dấu gạch ngang kia, còn lại cứ bình tâm phó thác, mặc thời gian. Chỉ là mọi thứ phải tự thân đi – đến, đừng gắng gượng, cưỡng cầu, để rồi lòng loang lổ những vệt hằn lao tâm và chùn tay không dám viết tiếp tên người thương đời mình.
Ai chẳng từng một lần viết sai. Ai chẳng từng một lần buông tay và tự làm mới lòng mình để ngày mai yêu lại. Chỉ khác nhau ở chỗ người ta chọn cách cố chấp học quên hay bền lòng để đấy - một thứ kỉ vật đáng giá không thể chạm vào, không thể thuộc về, nhưng lạ thay cũng chẳng thể đẩy nó lùi xa vào miền quên lãng.
Hôm qua không giữ những điều lầm lạc, hôm nay sao đưa lòng mình khác lối ngày xưa?
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Người đảng viên tiêu biểu, hết lòng vì công việc và đoàn viên công đoàn
Phấn đấu thông xe đường song hành tuyến Vành đai 4 vào cuối năm 2025
Cuối năm, giá vàng đồng loạt tăng
Phố Sách Xuân Ất Tỵ 2025 “Tết công nghệ - Trí tuệ tỏa sáng”
Giáo viên Hà Nội sẽ được hưởng chế độ tiền thưởng theo Nghị định số 73/2024/NĐ-CP
Đề xuất mức trợ cấp hưu trí xã hội 500.000 đồng/tháng từ 1/7/2025
Đảm bảo cho nhân dân Thủ đô đón Tết Nguyên đán 2025 đầm ấm, an toàn
Tin khác
Central Retail trao tặng 5.100 phần quà Tết nhân ái
Cộng đồng 22/01/2025 14:20
Dịch vụ đồ lễ cúng ông Công, ông Táo trên “chợ online” hút khách, giá từ vài trăm nghìn
Cộng đồng 22/01/2025 08:33
Ý nghĩa tục cúng ông Công, ông Táo ngày 23 tháng Chạp
Cộng đồng 22/01/2025 06:55
Văn khấn cúng ông Công, ông Táo Tết Ất Tỵ 2025
Cộng đồng 22/01/2025 06:52
Để tránh mất tiền oan dịp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025
Cộng đồng 21/01/2025 12:21
Nestlé Việt Nam trao tặng hơn 17.000 sản phẩm nhân dịp Tết Nguyên đán
Cộng đồng 21/01/2025 10:57
Giờ nào đẹp để hóa vàng, thả cá cúng ông Công, ông Táo?
Cộng đồng 21/01/2025 06:06
Lưu ý khi dọn nhà đón Tết để cả năm tài lộc may mắn
Cộng đồng 20/01/2025 20:23
Nhiều quốc gia hành động quyết liệt bảo vệ trẻ em trên mạng xã hội
Cộng đồng 19/01/2025 08:20
Người người rời phố về quê đón Tết sớm
Cộng đồng 18/01/2025 20:54