Cảm xúc yêu thương
Sắc hoa màu nhớ Mùa bàng thay lá |
Ảnh: Cao Anh Tuấn |
Biết bao lần mẹ đón tôi trở về và cũng đã bao lần mẹ tiễn tôi ra đi. Cảm giác khi trở về ngôi nhà xưa có mẹ thật ấm áp, dễ chịu, nhìn mẹ cười trong lòng tôi rất vui và hạnh phúc. Đến ngày mẹ tiễn tôi đi, tôi chạnh buồn khi nhìn những giọt nước mắt của mẹ, từng giọt cuối cùng… sắp cạn! Tôi muốn giấu đi cảm xúc buồn ấy vào lòng, luôn động viên mẹ: “Con đi rồi con sẽ lại về ngay mẹ à”.
Có lần, khi chia tay, đứa cháu gái hơn hai tuổi, con gái út em trai tôi, tự nhiên nói: “Bắt bác lại…Bắt bác lại..!”. Ngồi trên máy bay rồi mà lòng tôi vẫn rưng rưng khi nhớ lại, mẹ tôi, đứa cháu gái và các em của tôi. Tôi cứ nghĩ, hình dung người mẹ khi sinh ra những đứa con của mình nuôi nấng chúng ta khôn lớn với bao tình thương yêu, đến ngày đủ lông đủ cánh thì đứa con lại rời đi như cánh chim. Đôi khi, cảm xúc ấy không chỉ từ người thân mang đến mà ngay cả ở người ta gặp trong cuộc sống.
Đến bây giờ, cũng như sau này tôi không bao giờ quên được cụ ông sống ở cạnh nhà tôi. Cụ ông quý tôi lắm, lần nào về phép, thế nào cụ cũng chủ động sang bắt tay tôi. Chào tôi xong là cụ đưa cho tôi mấy phong kẹo lạc. Cụ vui vẻ nói: “Cậu ăn đi! Tớ mua cho cậu là vì tớ biết ở bên ấy không có món này đâu, nhớ ăn đi nhé, tớ về đây!”.
Thế rồi có lần tôi trở về, lúc đấy cụ ông đã 99 tuổi. Đến nhà cụ, tôi sửng sốt, cụ ông thật tiều tụy, suy sụp nhanh vì tuổi già. Cụ ông giơ tay ra bắt, giọng thều thào yếu ớt: “Tớ bây giờ không còn ra ngoài được nữa… Già lắm rồi..!”. Nghe cụ nói vậy tự nhiên tôi thấy sống mũi của mình cay cay. Cụ nói: “Bây giờ phần lớn thời gian là tớ chỉ còn nằm trên giường thôi và cố gắng làm những công việc của bản thân”. Nói xong, cụ ông quờ tay xuống dưới gối lấy ra một phong kẹo lạc được bọc rất cẩn thận trong mảnh giấy báo cũ đưa cho tôi. Giọng cụ ngắt quãng: “Cậu cầm lấy... tớ vẫn tặng được cho cậu kẹo đây này..!”. Đưa tôi phong kẹo lạc, cụ khẽ nở nụ cười.
Tôi thật sự xúc động... đón chiếc kẹo lạc trong tay cụ ông tặng, lòng rưng rưng khó tả. Cầm chiếc kẹo tôi ngửi thấy mùi mồ hôi, mùi thật cũ của chiếc kẹo cụ đã gìn giữ bao lâu để tặng tôi.
Một thời gian ngắn sau đấy cụ ông mất. Thắp nén hương lòng tôi cứ nghĩ… cuộc đời là vậy, những điều đẹp đẽ sẽ khiến mình xúc động, sẽ làm mình luôn nhớ tới. Cảm xúc ấy cứ ẩn sâu vào lòng, nó là một thứ gì đấy thật đặc biệt, luôn nuôi dưỡng những điều tốt đẹp khiến lòng thêm vững lại trước những mệt mỏi hay buồn phiền của cuộc sống.
Tôi nhớ cách cụ ông tặng cho mình những phong kẹo thật ngọt ngào, ngọt hơn ngay cả chính những chiếc kẹo ấy.
Lê Minh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Lãnh đạo Tổng LĐLĐ Việt Nam chúc Tết cán bộ, phóng viên, nhân viên Báo Lao động Thủ đô
Mùng 6 Tết, giá vàng trong nước tăng vọt
Giá vàng thế giới bất ngờ giảm mạnh
Thông tin mới về đợt gió mùa đông bắc
Quy định mới về giá điện từ tháng 2
Cán bộ, công chức, viên chức tuyệt đối không đi lễ hội trong giờ hành chính
Đảng đưa dân tộc ta tới tương lai tươi sáng
Tin khác
Để con trẻ hiểu được ý nghĩa của lì xì?
Văn hóa 02/02/2025 22:28
Kỳ vọng một mùa lễ hội Xuân đáng nhớ
Văn hóa 02/02/2025 06:01
Một năm thăng hoa của nghệ thuật biểu diễn
Văn hóa 01/02/2025 13:28
Đầu xuân trẩy hội đền Đô
Văn hóa 01/02/2025 12:26
Đền Cờn xứ Nghệ tấp nập du khách đầu năm
Văn hóa 31/01/2025 19:44
Đầu Xuân vãn cảnh ngôi chùa hơn 400 năm tuổi giữa lòng Hà Nội
Văn hóa 31/01/2025 14:17
Tấp nập dòng người về Văn Miếu xin chữ trong ngày đầu Xuân Ất Tỵ
Văn hóa 30/01/2025 15:04
Văn hóa nguồn lực phát triển đặc biệt
Văn hóa 30/01/2025 09:15
Xuân mạn đàm đất và người Thăng Long
Văn hóa 30/01/2025 06:47
Thương về hương vị Tết xưa
Văn hóa 30/01/2025 06:47