Ký ức mùa đông
Ký ức hạ xưa Chạm tay vào nỗi nhớ |
Ảnh minh họa. |
Khác với bây giờ, ngày xưa, đất sau vụ lúa được những lưỡi cày sáng loáng lật tung lên để người nông dân chuẩn bị xếp ải. Ngày ấy, mấy anh em tôi sau mỗi buổi học đều được bố mẹ điều ra xếp ải, tiện thể nhặt ít dừa ven mấy cái mương cạn, ao tù gần cánh đồng về cho lợn ăn. Những viên đất ải phơi thành hàng rào dài dọc ruộng lúa, xếp chồng lên nhau, chờ gió đông và cái nắng hanh hao của mùa đông phơi cho nỏ đất. Chờ vụ mới, nước về đồng lại ra đổ ải cho đất tơi xốp, bớt mầm bệnh bên trong và sẵn sàng để thả giống lúa vụ mới.
Mùa đông, mẹ phân chia bầy con đứa đi cắt khoai ngứa, đứa băm chuối, thái dừa, nấu nồi cám lợn cho mấy con béo mầm đang ụt ịt trong chuồng chờ bán vụ Tết. Nồi cám bằng đồng, to nặng vần trong bếp. Thi thoảng, tôi thọc tay vào nồi móc cám cho lợn, chạm vào củ khoai lang nhỏ xíu như ngón tay cái bèn tuốt cám rồi ăn ngon lành.
Mùa đông, lần giở từng trang sách của mẹ hay bài học của các anh chị để thấy tới bài này là sắp Tết rồi, được nghỉ học và sướng nhất là được theo mẹ ra trường cấp 1 nhận gói mứt xanh đỏ, gói trà Thái Nguyên màu vàng vàng, bao thuốc lá Thăng Long, chai rượu chanh và cả vài phong bánh khảo. Chỉ bấy nhiêu thôi mà thấy Tết quá ư là đủ đầy.
Mùa đông, những cây rau cải bắp cuộn tròn, củ su hào dụn ủn, các vạt rau mùi ta, mùi gai, hành, tỏi mướt mát và thấm đẫm sương đêm chờ lên mâm chấm với món sốt tóp mỡ cà chua... Giờ nhớ lại vẫn thấy nhớ những thứ rau của mùa Tết và thơm nức tuổi thơ.
Mùa đông, một vài nhà khá giả trong xóm có những cây hoa hồng ta, hồng cổ, hồng nhung, quế và cả những cây mào gà, thược dược... đua nhau khoe sắc. Tất cả đều bung nở rực rỡ và khiến cho đứa trẻ con là tôi mơ về những khu vườn tuyệt đẹp trong truyện cổ tích.
Mùa đông, vào ngày nghỉ, ông nội thường giục giã tôi ra vườn tưới rau. Tôi bật sẵn đài tiếng nói Việt Nam, vừa tưới vừa nghe chương trình ca nhạc theo yêu cầu, toàn những bài hát khiến tim như nở hoa: “Mùa xuân nho nhỏ”, “Lời tỏ tình của mùa xuân”, “Em ơi mùa xuân đến rồi đó”... Ngày đó, cuộc sống thật bình dị, niềm vui thật giản đơn dù nghèo khó.
Những ký ức ngọt ngào ấy luôn theo tôi đi khắp chốn và mùa đông nào cũng nhớ về nó, để thấy cuộc sống này thật đáng yêu. Mùa đông luôn là hy vọng, là khoảng lặng chờ đợi để gặp gỡ mùa xuân. Mỗi mùa đi qua, lại thấy lòng mình lắng lại, và nhận ra, hạnh phúc luôn đến từ những điều bình dị.
SONG ĐÀO
Nên xem
Du Xuân miền Tây, trải nghiệm thú vị những ngày đầu năm
Lãnh đạo Tổng LĐLĐ Việt Nam chúc Tết cán bộ, phóng viên, nhân viên Báo Lao động Thủ đô
Mùng 6 Tết, giá vàng trong nước tăng vọt
Giá vàng thế giới bất ngờ giảm mạnh
Thông tin mới về đợt gió mùa đông bắc
Quy định mới về giá điện từ tháng 2
Cán bộ, công chức, viên chức tuyệt đối không đi lễ hội trong giờ hành chính
Tin khác
Để con trẻ hiểu được ý nghĩa của lì xì?
Văn hóa 02/02/2025 22:28
Kỳ vọng một mùa lễ hội Xuân đáng nhớ
Văn hóa 02/02/2025 06:01
Một năm thăng hoa của nghệ thuật biểu diễn
Văn hóa 01/02/2025 13:28
Đầu xuân trẩy hội đền Đô
Văn hóa 01/02/2025 12:26
Đền Cờn xứ Nghệ tấp nập du khách đầu năm
Văn hóa 31/01/2025 19:44
Đầu Xuân vãn cảnh ngôi chùa hơn 400 năm tuổi giữa lòng Hà Nội
Văn hóa 31/01/2025 14:17
Tấp nập dòng người về Văn Miếu xin chữ trong ngày đầu Xuân Ất Tỵ
Văn hóa 30/01/2025 15:04
Văn hóa nguồn lực phát triển đặc biệt
Văn hóa 30/01/2025 09:15
Xuân mạn đàm đất và người Thăng Long
Văn hóa 30/01/2025 06:47
Thương về hương vị Tết xưa
Văn hóa 30/01/2025 06:47