Chạm tay vào nỗi nhớ
Người dưng ngược lối Tháng 7 đong đầy kỷ niệm |
Tranh minh họa : Họa sĩ Thanh leanh |
Ở thành phố, nhà với nhà san sát. Ai đó đã nói: Thành phố chật lắm chẳng chứa nổi một tiếng gà. Tôi cũng quen với việc không nghe tiếng gà cục tác. Người thành phố hầu như ai cũng vội, vì thế cũng chẳng ai để tâm mà tiếc nhớ một tiếng gà.
Nhà tôi trong hẻm nhỏ, tựa vai vào núi. Các loài chim trên rừng cũng khiến cho cuộc sống của tôi bớt đi phần ngột ngạt. Trưa nay bỗng dậy lên một tiếng gà cục tác làm xao động không gian. Những giọt nắng lung linh nhảy trên tán lá. Con chim sẻ nghiêng tai nghe ngóng. Bầy bồ chao đang ầm ĩ cãi cọ cũng ngưng lời. Tiếng gà gọi về cả một miền ký ức thân thương.
Ngày xưa, nhà tôi nuôi rất nhiều gà. Có những buổi trưa trốn ngủ rình gà đẻ. Con gà mái mơ vừa nhảy lên ổ, thấy mấy cái đầu thập thò lại nhảy xuống và “cục tác” loạn lên. Biết ngay là lũ chúng tôi lại đang rình, mẹ tôi kêu chúng tôi đi chỗ khác cho gà lên ổ đẻ. Chúng tôi vừa lảng ra, con gà thừa cơ nhảy lên. Sau một hồi, đã thấy chị ta đứng lên “cục tác”. Thế là không được chứng kiến khoảnh khắc quả trứng hồng hồng chui ra. Chúng tôi tiếc ngẩn ngơ.
Tiếng gà cục tác ban trưa còn nhắc tôi nỗi tiếc nuối dọc những năm tháng tuổi thơ cho đến bây giờ. Đó là những buổi trưa rình bắt chuồn chuồn ớt. Con chuồn chuồn nhỏ, đỏ như trái ớt chín ám ảnh vào nỗi khao khát được sở hữu của tôi. Cái cánh mỏng như tơ nhện cứ giăng mắc vào nỗi khao khát của tôi. Đúng lúc tưởng có thể có trên tay con chuồn chuồn nhỏ xíu ấy thì lũ gà nhà tôi đồng loạt rủ nhau "cục tác" ầm lên. Con chuồn chuồn giật mình bay tít lên ngọn tre. Tôi nhìn theo. Tiếc không nói nổi. Suốt dọc tuổi thơ tôi bao nhiêu cánh chuồn chuồn đã qua tay. Vậy mà con chuồn chuồn ớt vẫn mãi là nỗi ám ảnh không nguôi. Và có phải con người ta luôn khao khát cái điều chưa có trong tay hay không nhỉ ?
Tiếng gà "cục tác" ban trưa đã làm sống dậy trong tôi miền ký ức ngọt ngào. Chạm vào nỗi nhớ. Mong manh nhưng nào dễ đứt. Nỗi nhớ vẫn vẹn nguyên dù thời gian có phủ bụi mờ. Chỉ cần lắng nghe trái tim mình, ta sẽ gặp lại những ký ức yêu thương. Và trái tim ta sẽ mềm hơn dẫu cuộc sống ngoài kia còn nhiều giông bão.
Thanh Nguyễn
Nên xem
Phủ Tây Hồ mỗi ngày đón hàng nghìn người đi lễ đầu năm
Xử lý một gia đình trải chiếu ngồi ăn cơm trên cao tốc Nội Bài - Lào Cai
Năm 2025, quận Bắc Từ Liêm phấn đấu trồng mới 1.620 cây xanh
Chính phủ yêu cầu Hà Nội triển khai ngay dự án bổ cập nước sông Tô Lịch
Quận Tây Hồ phát động Tết trồng cây Xuân Ất Tỵ 2025
Thủ tướng đề nghị các ngân hàng nghiên cứu chính sách ưu đãi cho người mua nhà ở xã hội
Các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước và thành phố Hà Nội vào Lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh
Tin khác
Phủ Tây Hồ mỗi ngày đón hàng nghìn người đi lễ đầu năm
Văn hóa 03/02/2025 14:46
Ngành GD&ĐT Hà Nội phát động trồng cây xanh trong các trường học
Giáo dục 03/02/2025 13:03
Du lịch Việt Nam đón 12,5 triệu lượt khách nội địa dịp Tết Ất Tỵ 2025
Du lịch 03/02/2025 13:02
Đền Sóc đón hàng vạn du khách đến Lễ hội Gióng 2025
Văn hóa 03/02/2025 12:33
Du Xuân miền Tây, trải nghiệm thú vị những ngày đầu năm
Du lịch 03/02/2025 12:01
Thông tin mới về đợt gió mùa đông bắc
Cộng đồng 03/02/2025 09:36
Để con trẻ hiểu được ý nghĩa của lì xì?
Văn hóa 02/02/2025 22:28
Hà Nội đón hơn 1 triệu lượt khách du lịch dịp Tết Ất Tỵ
Du lịch 02/02/2025 17:09
8 ngày nghỉ Tết, số ca cấp cứu nghi do tai nạn giao thông giảm
Y tế 02/02/2025 16:15
Xóm Mừng - "Tam Đảo mới" ở Hòa Bình không thể bỏ qua
Du lịch 02/02/2025 09:00