Đêm rơi về phố
Xuân rơi trên đóa xoan mềm Chén trà xuân |
Phố đông đúc và huyên náo. Người qua đường còi xe nhộn nhịp. Hàng quán sầm uất. Phố làm đêm phải trườn mình thức giấc sau một ngày ngủ vùi trong bề bộn. Phố lên đồ lộng lẫy xa hoa. Ta nhìn ánh đèn đường vàng vọt, lại ngước mắt tìm ánh sáng trăng xa. Khắc khoải thương những con đường êm êm có hương bùn ngai ngái, tiếng ếch nhái kêu ran. Ánh sáng bàng bạc lai láng giăng mờ trên cánh đồng có thảm cỏ xanh mềm. Cúi đầu thấy bánh xe mình quay tròn trong cuộc đời lữ thứ. Đêm xuống rồi, vẫn miệt mài vô định giữa dòng trôi.
![]() |
Ảnh minh họa |
Trăng xa mờ lạnh. Thời gian qua bánh xe quay, rơi mình trên từng đường gân của chiếc lá vàng vừa nghiêng chao rơi rụng. Rơi xuống câu thơ liêu xiêu của một nhà thơ ngồi lặng góc quán vắng nhỏ ven đường. Quán có chiếc radio đời cũ, bật lên nghe rè rè, có chiếc bóng đèn tròn hắt xuống lề đường thứ ánh sáng vàng vọt cũ kĩ, có chiếc đèn dầu bên rổ trứng lộn, có bóng người bán ngồi im lìm giữa đêm rơi.
Người ta thường nhớ tới ánh lửa bập bùng trong nhà xưa ấm áp, nhất là những khi đêm về khuya trong sương giăng như thế này. Ánh đèn đường chẳng chếch phía này phía kia như ánh trăng, chỉ chăm chăm soi sáng một chỗ, một khoảng. Ánh sáng chăm chú ấy đôi khi lại khiến người ta bồi hồi, nhớ sương mờ giăng nghiêng trên cánh đồng xa, nơi bình yên nhất của hồn người thời xưa cũ. Ai cũng thương cái thời khoai sắn độn cơm, đêm đêm ngắm trăng nơi sân phơi nhà kho hợp tác.
Ta đi trên phố đêm nay. Ngắm từng nhịp thở ồn ào của phố. Thấy hương phố sóng sánh trên từng gánh hàng, vướng vít trên từng mái nhà cao. Neo đậu trên từng chùm hoa nhỏ, bồng bềnh dịu ngọt trong đêm. Hương của phố tựa như sương, như trăng, cứ giăng giăng nghiêng nghiêng, để cồn cào mùi của nỗi nhớ không tên. Ta nhìn những tấm lưng lầm lụi gánh hàng trên phố, nghe tiếng rao đêm ngõ nhỏ loang ánh trăng mềm. Thấy thương yêu là không tuổi.
Đêm huyền vợi che đi giọt nước mắt ai rơi vội, làm mờ nếp nhăn xô trên bàn tay già nua tuổi tác, đánh bóng những sắc trắng xanh xao trên gò má thiếu nữ quá thì. Đêm lấp liếm những hư hao, chắt chiu bao mộng ảo. Phố tràn sắc màu, cũng leo lắt những mảng trời sáng tối đan xen. Thấy bước chân lữ hành. Thấy quãng đường thương nhớ.
Ta qua phố đêm nay. Phố thinh lặng, phố ôm ta vào lòng. Như giấc mộng.
Trần Hiền
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính tiếp Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam

Những kết quả nổi bật trong chuyến thăm Indonesia, Ban Thư ký ASEAN và Singapore của Tổng Bí thư Tô Lâm

Thủ Đức thành cực tăng trưởng mới của TP.HCM

Thí sinh không được mang Atlat Địa lí Việt Nam vào phòng thi

16 đơn vị khối giáo dục nghề nghiệp chuyển về Bộ Giáo dục và Đào tạo quản lý

Dự án đường và kênh ven sông Đồng Nai chậm tiến độ sau nhiều năm thi công

Xây dựng cơ chế đặc thù để tạo đột phá trong xây dựng pháp luật
Tin khác

Vĩnh biệt nhà thơ Nguyễn Thụy Kha, người lãng tử của thi ca và âm nhạc Việt Nam
Văn hóa 13/03/2025 19:34

Liên hoan Truyền hình toàn quốc lần thứ 42: Bứt phá với công nghệ AI
Văn hóa 13/03/2025 17:56

Xúc động cuộc vượt ngục lịch sử của hơn 100 tù chính trị tại Nhà tù Hỏa Lò
Văn hóa 11/03/2025 16:18

Bảo tồn nghệ thuật truyền thống: Đừng để "đóng băng" trong bảo tàng
Văn hóa 11/03/2025 07:31

VTV săn tìm giọng ca triển vọng tại "Điểm hẹn tài năng"
Văn hóa 10/03/2025 18:00

Ấn tượng Gala âm nhạc "Vinh quang Công an nhân dân Việt Nam”
Văn hóa 10/03/2025 00:27

Lễ hội Đình Nhật Tân: Điểm sáng trong đời sống văn hóa tâm linh của Thủ đô
Văn hóa 09/03/2025 19:51

Nét đẹp duyên dáng của nữ chiến sĩ Công an nhân dân trong Lễ hội Áo dài
Văn hóa 08/03/2025 16:20

Phong trào phụ nữ "Ba đảm đang" mãi in đậm trong trang sử vàng
Văn hóa 07/03/2025 19:01

Bảo tàng Khánh Hòa "đìu hiu" du khách
Văn hóa 06/03/2025 15:29