Dạo chơi
Những ngả rẽ của cuộc đời Chỉ có biển ở lại… |
![]() |
Ảnh minh họa |
Gã thích cuốc bộ một quãng dài trên hè phố chỉ để được ngắm người xa lạ qua lại. Thi thoảng cũng được nhìn ngắm cả những người đang cuốc bộ như mình, được mỉm cười với họ chẳng vì lí do gì cả.
Cũng có khi gã muốn chạy ào ra biển lúc bình minh, ngắm nhìn những tia ánh sáng đầu tiên xuyên thấu vào da thịt, vào mênh mông vô cùng. Gã thích ngắm nhìn và tưởng tượng những ánh mắt cô đơn như gã trước biển. Điều gã cần chỉ đơn giản là được chạm vào khoảng trống xung quanh…
Dạo chơi một mình hẳn nhiên là cô độc, nhưng đó là một sự cô độc dễ chịu. Gã nghĩ, trong căn phòng của mình, nơi có chiếc bàn, một cái ghế, cái máy tính, một giá sách và biết bao kế hoạch không hiện hình, hết thảy đều gợi đến công việc, nhiệm vụ, trách nhiệm. Vậy cớ sao gã không bỏ chút thời gian để thoát ra khỏi những thứ đó? Gã đã từng suy ngẫm về những chú ong thợ. Chúng làm việc miệt mài và chẳng mấy khi nghỉ ngơi. Chúng cần cù tìm hoa hút mật để đến một ngày chúng sẽ bay đi và không bao giờ trở về tổ. Gã thắc mắc với chính mình, chẳng nhẽ cả vòng đời ngắn ngủi của chú ong chỉ nghĩ đến công việc thôi ư? Nếu như tâm hồn lẫn thể xác của gã cũng bị giam tù trong những ràng buộc do gã tự tạo ra như thế, hẳn đến một ngày, một ngày nào đó thôi, gã sẽ giống như những chú ong cần mẫn kia, gã sẽ bay đi và chẳng bao giờ trở lại tổ ấm của mình nữa. ‘
Gã mê truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa của nhà văn cùng quê Nguyễn Minh Châu. Nhưng gã không thích cái kết của truyện. Nếu được phép viết lại, gã sẽ để cho nghệ sĩ Phùng “lỡ hẹn” với vị trưởng phòng về tấm ảnh chụp biển buổi sáng có sương mù. Mặc kệ “bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ”, Phùng sẽ vứt bỏ chiếc máy ảnh và thoái mái ngắm nhìn cảnh “đắt” trời cho ấy. Trở về, trưởng phòng sẽ trách, anh sẽ trả lời “tôi muốn cảm nhận cuộc sống của riêng mình mà không bị ràng buộc bởi mục đích nào cả”. Rồi anh kể lại khoảnh khắc diệu kì trước biển ấy cho trưởng phòng nghe. Gã tin…trưởng phòng sẽ hiểu…
Cuộc sống hiện đại cần những khoảng thời gian để ta dạo chơi. Dạo chơi với thiên nhiên. Dạo chơi với mọi người. Dạo chơi để quên đi những bộn bề công việc, những áp lực đè nặng của cuộc sống. Dạo chơi là bạn đang được trở về với những sự thanh thản nhất của trái tim cuộc sống.
Nguyễn Đình Ánh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

Sức lan tỏa mạnh mẽ từ cuộc thi Đại sứ Văn hóa đọc

Ăn tiết canh, nhập viện vì mất thính lực do liên cầu lợn

Đảng bộ Công an xã Thượng Phúc sẵn sàng bước vào nhiệm kỳ mới

Triển lãm “Cửa Nam giao hòa”: Nơi di sản được kể lại bằng hình ảnh

Đoàn công tác Tổng LĐLĐ Việt Nam dâng hương tưởng niệm đồng chí Nguyễn Đức Cảnh

Mong muốn nhiệm kỳ tới, Đảng bộ thành phố Hà Nội có những quyết sách giải quyết vấn đề ô nhiễm

Cầu Giấy: Trọn vẹn đạo lý “Uống nước nhớ nguồn”
Tin khác

Triển lãm “Cửa Nam giao hòa”: Nơi di sản được kể lại bằng hình ảnh
Văn hóa 26/07/2025 15:03

Khơi dậy tinh thần yêu nước và ý chí tự cường của dân tộc
Văn hóa 26/07/2025 11:31

Vinamilk “viết tiếp câu chuyện hòa bình” bằng tranh và hành động
Văn hóa 26/07/2025 10:06

Đẩy mạnh tuyên truyền Giải Báo chí về phát triển văn hóa và xây dựng người Hà Nội thanh lịch năm 2025
Văn hóa 25/07/2025 18:57

Chính quyền địa phương hai cấp: Chìa khóa nâng tầm du lịch Thủ đô
Văn hóa 25/07/2025 18:51

“Không có vùng cấm" khi xử lý nghệ sĩ sử dụng ma túy
Văn hóa 24/07/2025 18:09

Công bố mẫu biểu trưng quà tặng kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9
Văn hóa 24/07/2025 18:09

Công bố Thể lệ Giải báo chí toàn quốc "Vì sự nghiệp phát triển Văn hoá Việt Nam" lần thứ 3
Văn hóa 24/07/2025 13:53

Lộ diện dàn đại sứ của MC nhí toàn quốc 2025
Văn hóa 23/07/2025 15:12

Hà Nội tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt dịp Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9
Văn hóa 23/07/2025 12:51