Chúng ta đã không tìm ra lối đợi
![]() | Bao giờ anh lớn? |
![]() | Giữ cho em sự yên lặng |
![]() | Người đừng về nữa được không |
Chuyện buồn nào cũng đều có một thời đẹp đẽ, vì nó từng đẹp nên ta mới động lòng, mới cuốn theo, dù có khi biết là sẽ chẳng tìm ra lối. Lỡ làng ấy có thể đã bắt đầu từ ngay lúc mình quen. Chúng ta đầu có gì cho nhau mà tiến lại gần? Chúng ta nào có thể thay đổi người đối diện như mình mơ mộng. Và chút ngộ nhận ban đầu, rõ ràng chẳng thể giúp ta hoặc người chiến thắng được những ích kỷ cố hữu.
Trong mối quan hệ này, cả ha chúng ta đều đã hơn một lần đóng vai kẻ thất hứa. Bởi vì tin tưởng đã hết, lưu luyến đã không đủ, nhiệt huyết hôm nào chẳng còn có thể viết tiếp được.
![]() |
Ảnh minh họa: Gia Huy |
Lỡ làng ấy bắt đầu từ ngay khi ta đến. Chiều hôm ấy, tại sao chúng ta lại trộm nhìn nhau. Ánh mắt ban đầu thật dễ khiến trái tim ngốc nghếch. Ta không nhận ra trong ánh mắt đó, người còn vương bao nhớ thương về kẻ khác. Mà khi ấy, nếu có nhận ra chắc ta cũng làm ngơ. Lỡ làng đó là từ khi mình lỡ thương ai kia, lòng khao khát được che chở. Hai chúng ta hình như đã có lúc tiến sát lại gần, nhưng tiếc đó chỉ là vài phút giây vội vã.
Tình cảm sẽ là câu chuyện buồn, nếu như một người xem ai đó là bờ bến trong khi kẻ còn lại chỉ nghĩ về người đối diện như một chỗ dựa tạm thời.
Bao giờ ta có thể đi qua được lỡ làng, khi những khoảng trống cứ kéo ta theo.
Những điều xảy đến rõ ràng là không đáng tiếc. Một câu chuyện ngộ nhận, một người không thương mình, hay là một tình cảm được vẽ nên bằng rất nhiều nửa vời. Có điều gì đáng tiếc trong tất cả những thứ ấy? Vậy mà lòng mình lưu luyến, cũng bởi mình đặt tình cảm vào người ta, trái tim từ đó biết mong ngóng để chờ được đáp lại. Càng thất vọng càng trông chờ. Chút bao dung dư thừa chỉ để kéo dài thêm thứ tình yêu một người.
Ngày người ra đi, cuộc đời có lẽ vẫn dịu dàng. Trái tim ta khi ấy có lẽ vẫn còn có thể tìm ra cách để yên ổn. Thế nhưng lúc này thì chưa. Lỡ làng ấy biết là chuyện sai, nhưng không có nghĩa ta có thể bước qua ngay.
Lúc mình bước qua cuộc đời nhau, thế giới này với tôi tưởng như rất vắng. Là tôi vội thương hay là vì người vội hờ hững. Chúng ta đã không tìm ra lối đợi, đành mong thời khắc có thể đi qua...
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

Công ty TNHH MTV Chiếu sáng và Thiết bị đô thị: Hành trình kiến tạo văn hóa doanh nghiệp

Tổ chức kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 bảo đảm nghiêm túc, khách quan, công bằng

Hà Nội: Tăng cường gắn kết giáo dục nghề nghiệp với doanh nghiệp và thị trường lao động

Dự án Đường Vành đai 4 - Vùng Thủ đô: Tháo gỡ nhiều vướng mắc trong bàn giao mặt bằng

Ủy ban Thường vụ Quốc hội xem xét Đề án sắp xếp đơn vị hành chính cấp tỉnh

Đoàn viên thị xã Sơn Tây đón nhận “Mái ấm Công đoàn”

Đề xuất 5 nhóm doanh nghiệp chủ lực dẫn dắt sự phát triển của TP.HCM
Tin khác

Những thực phẩm nên dùng trong mùa nắng nóng
Cộng đồng 03/06/2025 07:02

Cảnh sát giao thông Hà Nội phơi mình dưới nắng nóng hơn 40 độ C
Cộng đồng 02/06/2025 21:30

Hà Nội: Giải cứu bé 8 tuổi bị kẹt tay trong ống hút nước áp lực cao
Cộng đồng 01/06/2025 05:51

ROX Group lan toả tinh thần sống đẹp cùng cộng đồng
Cộng đồng 31/05/2025 22:05

Năm 2035, Việt Nam đặt mục tiêu xuất khẩu điện sang nhiều quốc gia trong khu vực
Cộng đồng 31/05/2025 11:05

Đảm bảo tốt nhất hệ thống giao thông đường bộ phục vụ kỳ thi tuyển sinh
Cộng đồng 29/05/2025 21:37

Người đàn ông mất thị lực vì tiêm filler tại cơ sở tư nhân
Cộng đồng 29/05/2025 21:17

Chút se lạnh giữa mùa hạ
Cộng đồng 29/05/2025 09:23

Tết Đoan Ngọ và phong tục “diệt sâu bọ” trong văn hóa Việt Nam
Cộng đồng 28/05/2025 06:02

Nghệ An điều chỉnh bảng giá đất ở, có nơi tăng hơn 10 lần
Cộng đồng 26/05/2025 21:14