Bác lại triết học rồi
![]() |
Ngắn mà xa lắc |
![]() |
Tỉnh táo để bày tỏ lòng yêu nước! |
![]() |
Tất cả đều do giáo dục! |
- Lại vẫn chuyện khó khăn về thuế, tiền thuê mặt bằng, thủ tục hành chính rườm ra, phiền nhiễu, rồi lao động chưa thiết tha và hiểu hết vai trò của tổ chức Công đoàn chứ gì?
- Đã đành thế. Nhưng có nỗi khổ này, em nghĩ ta cũng nên bàn một chút.
- Cái chuyện sắp tới hàng loạt hiệp định đơn phương, đa phương được ký kết, doanh nghiệp trong nước sẽ khó cạnh tranh phải không?
- Cũng đã đành thế, nhưng chuyện này to tát quá, ở phạm vi em và bác đâu dám bàn tới.
- Thế chuyện gì, chú cứ dấm dẳng mãi thế?
-Thì bác cứ đặt câu hỏi hoài có cho em nói đâu. Em muốn bàn với bác cái chuyện “nhảy việc”, khiến nhiều doanh nghiệp lao đao về nguồn lao động. Một khi nguồn lao động không ổn định cũng khó phát triển đoàn viên Công đoàn lắm.
-Chú nói lạ, lao động thất nghiệp đầy ra đấy, làm gì có chuyện thiếu lao động. Chẳng qua là có vấn đề gì thôi. Có thể chiến lược kinh doanh cũng như hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp (DN) đó không ổn. Bản thân DN khi không có chiến lược kinh doanh rõ ràng sẽ không định hình được tương lai rõ ràng thì sẽ không giữ được người lao động( NLĐ) . NLĐ mà không tin tưởng vào môi trường làm việc ổn định lâu dài của DN và người ta không nghĩ rằng DN này có thể trưởng thành lớn mạnh trong khi tương lai của họ gắn với điều đó thì chắc chắn họ sẽ ra đi.
-Bác tính, lao động vừa tuyển mất bao thời gian, tiền của đào tạo, vậy mà làm vừa quen việc lại nghỉ chẳng cần lý do gì cả.
-Chú muốn nói đến anh lao động da giầy, dệt may chứ gì? Đành rằng lực lượng lao động này chủ yếu xuất phát từ lao động nông nghiệp, mà ta thường nói đùa là “công nhân áo nâu”, ý thức tổ chức còn hạn chế. Nhưng rõ ràng tớ thấy có vấn đề đãi ngộ ở đây.
-Bác nói vậy là do thu nhập thấp quá, công nhân không đủ sống nên họ bỏ chứ gì? Em lại nghĩ, đó cũng là nguyên nhân nhưng cốt lõi là cái chế tài ràng buộc giữa NLĐ với DN và giữa DN với NLĐ còn lỏng.
-.Đó cũng là lý do, song tớ nghĩ, người quản lý phải là người có khả năng lãnh đạo để chèo lái con thuyền. Nếu người quản lý không đủ năng lực thì sẽ không tạo được uy tín lãnh đạo để thu hút được NLĐ. Tiếp đến, đội ngũ quản lý cấp trung và cấp cơ sở cũng rất quan trọng vì nó tạo ra môi trường làm việc trực tiếp cho từng NLĐ. Cuối cùng, hệ thống thuộc về chính sách nhân sự, văn hóa DN… nếu làm đồng bộ sẽ có thể giữ được NLĐ.
- Vậy là việc giữ chân được NLĐ, trước hết thuộc về công tác quản lý, rồi khả năng phát triển của DN, song mới đến hệ thống chính sách hả bác. Hẳn nào em thấy nhiều DN có thu nhập cũng ổn, sao NLĐ vẫn thích dịch chuyển.
-Rõ quá còn gì. NLĐ được DN đào tạo thì trước hết phải gắn bó với DN, ngược lại DN cũng cần có các chính sách để giữ chân NLĐ. Quan trọng vẫn là môi trường lao động, rồi làm việc mà không đủ sống thì cũng khó gắn bó được.
- Chuyện này chẳng cứ đối với “công nhân áo nâu”, mà nhiều cán bộ được chi tiền ngân sách đi học nước ngoài, được đào tạo nâng cao cũng không trở về cơ quan cũ để cống hiến. Những trường hợp này, em dám chắc không phải vì “không đủ sống”.
- Rất đúng, tớ nói rồi quan trọng là môi trường lao động, đối với những trường hợp này cũng cần xem lại cách dùng nhân tài của ta. Quay lại việc hàng loạt lao động phổ thông bỏ việc, ngoài việc ý thức của NLĐ cũng nên có các biện pháp làm sao để NLĐ gắn bó với DN.
- Vấn đề chính để công nhân gắn bó với DN là chế độ đãi ngộ, mà một khi DN chưa mạnh thì đãi ngộ cũng khó.
- Khó gì thì khó, trong mọi vấn đề đều phải hài hòa quyền lợi và nghĩa vụ, y như cái “quan hệ biện chứng” của ông Mác ấy?
- Bác có vẻ thuộc triết học nhỉ. Nhưng giữa lý thuyết và thực tiễn là cả khoảng cách dài, thành ra cứ luẩn quẩn với câu “cái khó bó cái khôn”.
-Tớ lại thấy có người nói “cái khó ló cái khôn” đấy. Đó là phải biết được NLĐ đang mong muốn điều gì nhất, ngoài thu nhập, tất nhiên rồi, là an cư, là nơi giữ trẻ, là đời sống văn hóa tinh thần…Từng bước gải quyết các nhu cầu đó của NLĐ thì chắc chắn sẽ giữ chân được NLĐ.
- Vẫn là “bó cái khôn”, giải quyết các vấn đề bác vừa nêu, ngoài cơ chế cũng phải có tiền.
- Vấn đề là phải xác định đầu tư cho con người là đầu tư quan trọng nhất. Bởi con người sẽ làm ra tất cả. Muốn vậy đừng vội nghĩ đến “giá trị thặng dư”, một khi NLD đã yên tâm làm việc và yêu mến DN thì chắc chắn “giá trị thặng dư” sẽ tăng.
- Hoan hô. Bác lại triết học rồi.
Thiện Tâm
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 20/3: Hấp dẫn Australia đấu với Indonesia

Giá vàng thế giới bỏ xa mốc 3.000 USD/ounce

Tỷ giá USD hôm nay (20/3): Giá USD thế giới tăng nhẹ

Giá vàng hôm nay (20/3): Vàng nhẫn được dự báo sẽ vượt 100 triệu đồng/lượng

Brazil vs Colombia, vòng loại World Cup 2026: Selecao liệu có sảy chân?

Nhận định trận đấu Hàn Quốc vs Oman: Cuộc đối đầu không cân sức

Ban hành Chương trình hành động của Chính phủ thực hiện Kết luận số 91-KL/TW của Bộ Chính trị
Tin khác

Phát huy khí thế mùa Xuân đại thắng
Bình luận 15/03/2025 07:40

Để KCN cao Hòa Lạc trở thành "trái tim" công nghệ
Bình luận 11/03/2025 07:45

Những “ánh điện” nơi công sở
Bình luận 06/03/2025 08:56

Học suốt đời và tự học
Bình luận 04/03/2025 11:10

Tinh gọn để phát triển
Bình luận 25/02/2025 09:10

Hiệu quả chính là thước đo, tự hào Thủ đô ngày càng phát triển
Bình luận 19/02/2025 15:49

GDP và đời sống nhân dân
Bình luận 18/02/2025 10:30

Nghị định 168/2024/NĐ-CP: Tạo chuyển biến trong ý thức chấp hành luật giao thông
Thời sự 14/02/2025 06:02

Tập trung xóa nghèo để vững bước tiến vào kỷ nguyên mới
Bình luận 08/01/2025 13:17

“Hóa rồng” từ khoa học, công nghệ
Bình luận 31/12/2024 08:14