--> -->

Nhà văn, nhà báo Nguyễn Văn Học: "Tôi viết, để giữ lại điều đẹp đẽ"

Có những con người, dù cuộc sống mang đến bao nhiêu thử thách, bão giông, vẫn kiên cường bước tiếp, dùng ngòi bút như ánh đuốc soi đường, thắp lên hy vọng giữa những ngày đen tối nhất. Nguyễn Văn Học chính là một trong số đó - người viết không chỉ bằng lý trí mà còn bằng cả trái tim rung động trước những cảnh đời khốn khổ, trước những mảng xanh ngỡ như mỏng manh, dễ vỡ.
Báo chí có vai trò quan trọng giúp hình thành văn hóa giao thông Linh điểu - tiểu thuyết ôm ấp những trăn trở về môi sinh Những “cây bút” vượt thời gian Tiếng lòng người làm báo

Trong thế giới đầy ồn ào và biến động, ngòi bút của anh như một cánh chim tự do, bay qua những mảng tối của cuộc đời, tìm về ánh sáng của sự chân thật và bền bỉ, một hành trình viết không chỉ để tồn tại, mà còn để làm đẹp cho đời và cho thiên nhiên.

Qua những nhọc nhằn, chữ vẫn nở hoa

Tôi quen Nguyễn Văn Học từ khoảng năm 2013, trong một lần cùng tác nghiệp ở Phú Thọ, sau vụ nổ lớn tại nhà máy pháo hoa. Khi ấy, giữa những đổ nát, nước mắt và nỗi đau của người dân, tôi ấn tượng bởi hình ảnh một người đàn ông lặng lẽ rẽ lối vào từng mái nhà nghèo, hỏi han, sẻ chia, không chỉ bằng lời mà còn bằng cả những tờ tiền nhăn nhàu anh lặng lẽ gửi lại sau mỗi cái nắm tay. Đó là Học, một người viết với trái tim nhân ái và đôi chân không ngại lấm bùn.

Chúng tôi thân nhau từ dạo đó. Thân đến mức có những lúc tôi ngần ngại cầm bút viết về anh. Tôi sợ ngôn từ trở nên khách sáo, sợ những dòng chữ không đủ để gói ghém hết một con người nhiều tầng lớp, nhiều giằng xé giữa đời thường và lý tưởng.

Mãi đến gần đây, khi biết Học đang hoàn thiện tập truyện ngắn mới có tên "Cái chết của vua câm" - một tác phẩm mang đậm khát vọng ẩn dụ về tình người, đức tin và sự kiên trì thì những cảm xúc dồn nén trong tôi mới thực sự trỗi dậy. Bỗng nhiên, tôi thấy mình không thể im lặng trước một người đã đi qua bao nhiêu mảng tối cuộc đời, để thắp sáng lên từng vùng ký ức bằng lòng tốt, bằng chữ nghĩa và cả niềm tin vào điều thiện lành còn tồn tại.

Nhà văn, nhà báo Nguyễn Văn Học:
Nhà văn, nhà báo Nguyễn Văn Học.

“Cái chết của vua câm” không phải là một tập truyện dễ đọc. Hẳn vậy. Và có lẽ, Học cũng chưa bao giờ chủ đích viết ra những câu chuyện “thuận chiều” để người đọc dễ dàng đi qua. Nhan đề mỗi truyện ngắn trong tập đều là những ẩn dụ vẫy gọi như những cánh cửa nhỏ mở ra thế giới nội tâm đầy thẳm sâu và day dứt của con người.

Từ truyện ngắn cùng tên “Cái chết của vua câm”, đến “Bay lên từ nước”, “Người vừa đi vừa ngủ gật”, “Chổi khóc”, “Nhạc Beethoven trên bãi rác”, “Chín chín nỗi buồn dưới đáy sâu”... mỗi nhan đề đã gợi lên một không gian cảm xúc lặng lẽ nhưng ám ảnh, đòi hỏi người đọc không chỉ “đọc” mà phải “nghe”, phải “cảm”, phải “thấy” bằng cả trực giác của mình.

Trong số những truyện ngắn của Học, tôi đặc biệt ấn tượng với “Bay lên từ nước”, một tác phẩm mang dư âm của tiểu thuyết “Linh điểu” từng ra mắt năm 2020. Vẫn là mạch sinh thái và hiện thực huyền ảo, truyện kể về Diệp Vân, cô gái có đôi cánh nhưng lại không thể bay. Giữa đời sống đầy đe dọa và bất công, Diệp Vân miệt mài tìm lại khả năng bay như một cách giành lấy tự do cho chính mình. Sau nhiều lần thất bại, cuối cùng cô đã thành công. Hành trình của Diệp Vân không chỉ là câu chuyện riêng của một nhân vật, mà còn là ẩn dụ sâu sắc cho khát vọng sống, cho sự kiên định và vượt thoát khỏi nghịch cảnh.

Với tôi, Diệp Vân cũng là hình ảnh phản chiếu chính Nguyễn Văn Học, một người từng đi qua nhiều khó khăn, gãy đổ, nhưng chưa bao giờ từ bỏ đôi cánh của mình. Ở Học, chữ nghĩa chính là cách anh cất lên chuyến bay của đời mình, lặng lẽ mà mãnh liệt.

Một đêm khuya, Nguyễn Văn Học kể với tôi về một trong những giai đoạn khó khăn nhất đời mình - quãng thời gian làm nhân viên nhà nghỉ ở Đông Anh, ngoại thành Hà Nội. Khi thành phố đã lên đèn, khi phố xá rực rỡ ánh sáng, thì anh co mình trong một xó bếp tầng tum, lặng lẽ viết. Đó là nơi anh trú ngụ sau những giờ làm, giữa căn nhà nghỉ cũ kỹ, nơi tiếng cười đùa của những cô gái điếm, mùi phấn son rẻ tiền và tiếng mặc cả giá phòng vang lên suốt đêm.

Trong cái không gian hỗn độn ấy, Học vẫn viết. Có khi vừa trực khách, vừa ghi chép, thậm chí phải ngắt mạch sáng tác chỉ để đi dọn phòng. Nhưng cũng chính trong “biển đời” đó, anh thai nghén và viết nên cuốn tiểu thuyết “Gái điếm”, một tác phẩm phản ánh đầy trắc ẩn về những thân phận bị bỏ rơi trong xã hội.

Học kể, có những đêm không thể ngủ, anh leo lên nóc nhà, phóng tầm mắt về phía trung tâm Hà Nội, nơi ánh sáng rực rỡ luôn như vẫy gọi. "Chẳng lẽ mình phải làm công việc này mãi sao?" - câu hỏi ấy cứ bám riết trong đầu, đẩy anh về phía chữ nghĩa, như một lối thoát, một cứu cánh duy nhất khỏi sự bế tắc đang phủ kín đời mình. Những trang viết đầu tiên của Học có lẽ đã ra đời trong những giây phút như thế, giữa ranh giới của mỏi mệt và hy vọng, giữa đời thực khốc liệt và giấc mơ vẫn chưa lụi tàn.

Nhà văn, nhà báo Nguyễn Văn Học:
"Cái chết của vua câm" - tập truyện mới của nhà văn Nguyễn Văn Học vừa mới được xuất bản đầu năm 2025.

Học nói, bước ngoặt đến vào năm 2004, khi anh quyết định dứt khoát bỏ việc làm thêm ở nhà nghỉ. Không còn những đêm trắng trong mùi phấn son và tiếng cười gằn, anh tự đặt cược đời mình vào con đường chữ nghĩa. Anh cộng tác với gần chục tờ báo một lúc, viết đủ mọi thể loại, từ tản văn, truyện ngắn đến phóng sự xã hội… anh vừa mưu sinh, vừa gom góp từng đồng cho hành trình ôn thi đại học đầy gian nan.

Rồi năm 2005, Nguyễn Văn Học thi đỗ vào Trường Đại học Văn hóa Hà Nội, một ngã rẽ khiến giấc mơ chữ nghĩa của anh dần thành hình hài. Học tự tin bước đi trên con đường mình chọn, anh vừa học, vừa viết báo, vừa nuôi dưỡng ngọn lửa văn chương bằng tất cả đam mê và sự kiên trì của một người đã chạm đáy khó khăn.

Thầm lặng truyền cảm hứng sống đẹp

Học từng bảo với tôi, anh là người theo đạo Công giáo. Nhưng với anh, đức tin không đơn thuần chỉ là nghi lễ, nó là cách sống, là ánh sáng dẫn đường trong từng suy nghĩ, hành động, trong cả văn chương lẫn đời thường. "Tôi tin vào điều thiện lành, tin để biết sợ và tránh xa cái xấu, cái thấp hèn. Tin để sống chuẩn mực hơn, để vơi bớt cái ích kỷ và yêu thương nhiều hơn, cả con người lẫn thiên nhiên", Học nói trong ánh mắt thì đầy thiết tha.

Niềm tin ấy, theo anh, còn là động lực để anh viết. Viết không phải để phô diễn tài năng, càng không phải để mua vui hay chạy theo thị hiếu. Viết là cách để anh sống tử tế hơn, trả món nợ ân tình với cuộc đời, thứ cuộc đời mà anh từng nếm đủ chát đắng. Bởi vậy, trong từng trang văn, từng bài báo, người đọc luôn thấy ở Học một khát khao cháy bỏng được chạm vào những phần sâu nhất của con người, nơi còn giữ lại chút mong manh của lương tri, lòng trắc ẩn.

Nhìn vào nghề viết hôm nay, Học không giấu được trăn trở. Anh bảo, giữa một thời đại mà mạng xã hội lên ngôi, nơi những câu chuyện gây sốc, những dòng "content" giật gân dễ dàng phủ lấp giá trị thực sự của con chữ, người viết càng phải tỉnh táo, càng phải giữ cho mình một "mảnh đất thiêng" để không bị cuốn trôi.

“Nếu nhà văn không còn giữ được sự lương thiện trong từng con chữ, thì văn chương cũng sẽ trở nên vô nghĩa,” anh nói. Và có lẽ chính vì thế, anh chọn đi chậm, đi chắc, viết bằng sự nghiền ngẫm, bằng những trải nghiệm sống thật và những đớn đau từng lắng lại trong tim.

Có một chi tiết khiến tôi thực sự xúc động đó là khi Nguyễn Văn Học nhắc đến tản văn “Bài học từ cây cau”, tác phẩm đã được chọn in trong sách giáo khoa Ngữ văn lớp 7, tập 1, bộ Chân trời sáng tạo. Một tác phẩm ngắn nhưng cô đọng, lay thức người đọc không phải bằng những lý lẽ sấm vang chớp giật, mà bằng một ngôn ngữ giản dị, gần gũi như chính cách anh Học sống và viết: lặng lẽ, kiên nhẫn, gắn bó với thiên nhiên như một người bạn tri kỷ.

Học bảo tôi rằng, anh dành nhiều thời gian để đến gần với thiên nhiên, đặc biệt là cây cối và hoa cỏ. Không phải để chiêm ngưỡng vẻ đẹp đơn thuần, mà là để được chuyện trò với cỏ cây, để lắng nghe, thấu hiểu, và sống trong cái nền xanh yên tĩnh của trời đất. Trong anh có một niềm tin rằng: cây cối cũng có linh hồn, và thiên nhiên nếu được sống đúng nghĩa thì hẳn cũng biết “nói”, biết thở, biết nhắc nhở con người về cách mà chúng ta đang ứng xử với thế giới này.

“Tôi viết bài đó theo cách không giống ai, theo cách mà con người cần đối diện và học cách cộng sinh với tự nhiên,” Học nói. Hẳn vậy, “Bài học từ cây cau” không chỉ là một bài học đạo đức hay cảm xúc thông thường. Đó là một lát cắt tinh tế trong quan niệm sống của anh rằng thiên nhiên không phải để chiếm hữu, khai thác, mà là để lắng nghe và đồng hành.

Nhà văn, nhà báo Nguyễn Văn Học:
Nhà văn, nhà báo Nguyễn Văn Học trong một lần đi tác nghiệp tại ngoại thành Hà Nội.

Tôi đặc biệt thích đoạn nhà văn Nguyễn Văn Học kể rằng, mỗi thành viên trong gia đình anh khi đứng trước cây cau đều “nghe” được một điều khác nhau. Với người này, là sự thanh cao. Với người khác, là ý chí vươn lên. Và với đứa trẻ, đó lại là một người bạn mảnh mai trầm lặng. “Thiên nhiên nói bằng ngôn ngữ riêng với từng người, cũng như mỗi con người có cá tính và sáng tạo riêng biệt…” - Học nói.

Trong bối cảnh xã hội hiện đại đầy biến động, nơi mà sự ồn ào và hối hả dễ làm con người ta lãng quên những giá trị cốt lõi, Nguyễn Văn Học vẫn kiên trì giữ cho mình một mảnh đất thiêng, nơi văn chương trở thành phương tiện để thấu hiểu, đồng cảm và truyền cảm hứng. Anh không chỉ viết để kể chuyện, mà còn viết để thức tỉnh, để nâng niu những điều đẹp đẽ còn sót lại trong đời sống này.

Tôi tin rằng, những trang viết của anh, từ “Bài học từ cây cau” đến “Cái chết của vua câm”…, đều là những tiếng vọng chân thành của một tâm hồn luôn hướng về sự thiện lành, về thiên nhiên và con người, những mảnh ghép quý giá làm nên bức tranh cuộc đời đầy sắc màu và ý nghĩa.

Nguyễn Văn Học không chỉ là nhà văn, nhà báo, anh còn là người kể chuyện của đất, của nước, của những mảnh đời nhỏ bé mà lớn lao, của những giá trị bền vững mà xã hội cần được nhớ mãi và trân trọng. Đó chính là ánh sáng mà anh tìm kiếm và cũng là ánh sáng mà anh trao gửi cho mỗi người đọc, những người sẵn lòng dừng lại, lắng nghe và suy ngẫm.

Đinh Luyện

Có thể bạn quan tâm

Nên xem

Vinatex: Giữ mạch tăng trưởng dù thị trường nhiều biến động

Vinatex: Giữ mạch tăng trưởng dù thị trường nhiều biến động

Mặc dù thị trường liên tục biến động, nhưng với sự chủ động, linh hoạt trong điều hành, Tập đoàn Dệt May Việt Nam (Vinatex) vẫn giữ được mạch tăng trưởng từ nửa cuối năm 2024.
Từ 1/7/2025: Mở rộng thêm đối tượng được hưởng chế độ ốm đau

Từ 1/7/2025: Mở rộng thêm đối tượng được hưởng chế độ ốm đau

Bạn đọc có địa chỉ có địa chỉ email [email protected] hỏi: Tôi nghe nói Luật Bảo hiểm xã hội 2024 có mở rộng đối tượng hưởng chế độ ốm đau. Vậy, sẽ có thêm những đối tượng nào được hưởng chế độ ốm đau?
Phường Thượng Cát (mới) vận hành thử nghiệm cơ chế họp Ban Chấp hành Đảng bộ phường

Phường Thượng Cát (mới) vận hành thử nghiệm cơ chế họp Ban Chấp hành Đảng bộ phường

Ngày 20/6, Đảng bộ phường Thượng Cát tổ chức Hội nghị lần thứ nhất Ban Chấp hành Đảng bộ phường (vận hành thử nghiệm theo mô hình chính quyền mới) nhiệm kỳ 2020 - 2025. Bí thư Quận ủy Bắc Từ Liêm Lưu Ngọc Hà chủ trì Hội nghị.
Vận hành thử nghiệm mô hình chính quyền sau sắp xếp tại Đống Đa: Thông suốt, hiệu quả

Vận hành thử nghiệm mô hình chính quyền sau sắp xếp tại Đống Đa: Thông suốt, hiệu quả

Từ ngày 20/6, quận Đống Đa chính thức triển khai vận hành thử nghiệm mô hình tổ chức chính quyền địa phương hai cấp tại các đơn vị hành chính mới, sau khi sáp nhập, sắp xếp lại theo chỉ đạo của Trung ương và thành phố Hà Nội. Đây là bước chuẩn bị quan trọng, tạo tiền đề để mô hình chính quyền mới chính thức đi vào hoạt động từ ngày 1/7/2025.
Bảo tàng Báo chí Việt Nam - điểm hẹn ý nghĩa trong dịp kỷ niệm 100 năm Báo chí cách mạng Việt Nam

Bảo tàng Báo chí Việt Nam - điểm hẹn ý nghĩa trong dịp kỷ niệm 100 năm Báo chí cách mạng Việt Nam

Dịp kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam (21/6/1925 - 21/6/2025), Bảo tàng Báo chí Việt Nam (tọa lạc tại đường Dương Đình Nghệ, quận Cầu Giấy, Hà Nội) trở thành điểm đến thu hút nhiều sinh viên, phóng viên trẻ, người dân đến tham quan và tìm hiểu về những dấu mốc lịch sử và quá trình phát triển đầy tự hào của nền báo chí cách mạng.
Hà Nội xây dựng cơ chế, chính sách tạo thuận lợi nhất cho kinh tế tư nhân

Hà Nội xây dựng cơ chế, chính sách tạo thuận lợi nhất cho kinh tế tư nhân

Trong thời gian tới, thành phố Hà Nội sẽ tập trung triển khai 10 nhóm nhiệm vụ trọng tâm để phát triển kinh tế tư nhân. Trong đó tập trung vào cải thiện môi trường đầu tư kinh doanh; tập trung tiếp cận vốn, mặt bằng và tạo quỹ đầu tư cho doanh nghiệp, các hộ sản xuất kinh doanh; huy động vốn tư nhân đầu tư vào lĩnh vực đầu tư công; phấn đấu trở thành một trung tâm tài chính quốc gia…
Hà Nội ghi nhận thêm 15 ca sốt xuất huyết

Hà Nội ghi nhận thêm 15 ca sốt xuất huyết

Theo Trung tâm Kiểm soát bệnh tật thành phố (CDC) Hà Nội), trong tuần qua (từ ngày 13/6 đến ngày 20/6), toàn Thành phố ghi nhận 15 trường hợp mắc sốt xuất huyết, 0 tử vong; tăng 4 trường hợp so với tuần trước.

Tin khác

Nâng cao nếp sống văn hóa từ mô hình di tích lịch sử kiểu mẫu

Nâng cao nếp sống văn hóa từ mô hình di tích lịch sử kiểu mẫu

Thời gian qua, nhiều địa phương trên địa bàn Hà Nội đã triển khai hiệu quả mô hình di tích lịch sử văn hóa - điểm đến an toàn, hấp dẫn gắn với thực hiện Quy tắc ứng xử nơi công cộng, qua đó góp phần tạo sự văn minh trong ứng xử đối với người quản lý di tích cũng như người dân, du khách.
Phụ nữ cống hiến xây dựng, phát triển Thủ đô văn hiến và hội nhập

Phụ nữ cống hiến xây dựng, phát triển Thủ đô văn hiến và hội nhập

Phong trào thi đua yêu nước có tầm quan trọng đặc biệt, góp phần tạo ra động lực thúc đẩy các hoạt động cách mạng. Thấm nhuần tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh, thực hiện các Chỉ thị về thi đua yêu nước của Đảng, phong trào thi đua yêu nước và công tác thi đua, khen thưởng của thành phố Hà Nội nhiều năm qua đã có nhiều đổi mới.
Giữ hồn di sản cho muôn đời sau

Giữ hồn di sản cho muôn đời sau

Kinh thành Thăng Long xưa, nay là Thủ đô Hà Nội, vốn là mảnh đất ngàn năm văn hiến, nơi hội tụ, kết tinh những tinh hoa văn hóa trong suốt chặng đường dựng nước, giữ nước của dân tộc. Ngàn năm qua, biết bao mồ hôi, xương máu của ông cha đã đổ xuống nơi đây, chốn định đô muôn đời mang trong mình biết bao di sản đô thị vô giá mà hôm nay chúng ta thừa hưởng. Giờ đây, mảnh đất này lại là nhân chứng trong bước chuyển mình của dân tộc, gánh vác trách nhiệm “giàu có, hiện đại” nhưng vẫn phải cân bằng với khối “tài nguyên văn hóa - lịch sử” sâu và nặng.
Tái thiết Hà Nội từ những “tài nguyên ngủ quên”

Tái thiết Hà Nội từ những “tài nguyên ngủ quên”

Giữa nhịp phát triển hiện đại của Thủ đô, vẫn còn đó hàng nghìn di tích, công trình cũ và cơ sở công nghiệp chưa được khai thác đúng mức, những “nguyên liệu thô” mang đậm dấu ấn lịch sử, văn hóa. Nếu được quy hoạch và sử dụng hợp lý, đây sẽ là nền tảng quý giá cho quá trình tái thiết đô thị gắn với bảo tồn và sáng tạo.
Hà Nội lọt top 15 thành phố được du khách yêu thích nhất thế giới

Hà Nội lọt top 15 thành phố được du khách yêu thích nhất thế giới

Thủ đô Hà Nội ngàn năm văn hiến của Việt Nam tiếp tục khẳng định sức hút mạnh mẽ trên bản đồ du lịch quốc tế khi xếp vị trí thứ 11 trong danh sách 15 thành phố được khách du lịch ưa chuộng nhất thế giới do tạp chí Time Out (Anh) công bố.
Nghệ nhân ưu tú Nguyễn Thị Minh Tám: Người thầm lặng giữ “hồn” trống hội

Nghệ nhân ưu tú Nguyễn Thị Minh Tám: Người thầm lặng giữ “hồn” trống hội

Một buổi chiều Hà Nội ngập tràn nắng, tôi tìm đến khu nhà nhỏ nằm yên ả trong lòng phường Nghĩa Đô (quận Cầu Giấy). Ở đó, tôi gặp bà - người phụ nữ đã bước qua tuổi 83, với ánh mắt hiền hậu và nụ cười ấm như hơi nắng cuối chiều. Người đời vẫn trìu mến gọi bà là “báu vật sống” của nghệ thuật trống hội đất Hà thành. Nhưng với tôi, ấn tượng đầu tiên lại là sự thanh thản và rạng rỡ toát lên từ dáng hình bé nhỏ, như thể bà mang theo cả nắng chiều lấp lánh trong bước đi nhẹ nhàng. Bà là Nghệ nhân ưu tú Nguyễn Thị Minh Tám hay “cô Minh Tâm”, cái tên thân thương mà bao thế hệ học trò trìu mến dành tặng cho người “truyền lửa” trống hội đáng kính.
Ký ức người lính xe tăng về ngày đất nước liền một dải

Ký ức người lính xe tăng về ngày đất nước liền một dải

Chiến tranh đã lùi xa, nhưng ký ức về những tháng năm hoa lửa vẫn in đậm trong tâm trí những người lính trận. Đặc biệt, trong những ngày tháng Tư lịch sử - khi cả nước hân hoan kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025), những kỷ niệm xưa lại ùa về, sống động như mới hôm qua. Mang trong mình phẩm chất cao quý của “Bộ đội Cụ Hồ” - ông Nguyễn Tiến Thưởng người lính xe tăng năm xưa nay vẫn vững vàng trên một mặt trận khác. Ông đồng hành cùng các cựu chiến binh thị xã Sơn Tây tiếp tục dựng xây quê hương, vun đắp hòa bình bằng nghị lực, tình yêu nước và khát vọng cống hiến không ngơi nghỉ.
Bản lĩnh thép của Công an Thủ đô trong kháng chiến chống Mỹ

Bản lĩnh thép của Công an Thủ đô trong kháng chiến chống Mỹ

Chiến thắng mùa Xuân 1975 là bản anh hùng ca của cả dân tộc. Lịch sử mãi ghi tạc chiến công hiển hách của những đoàn quân rầm rập tiến về giải phóng miền Nam. Nhưng trong bản thiên anh hùng ca vĩ đại ấy, có đóng góp của lực lượng Công an Thủ đô - họ là những người giữ vững an ninh trật tự, là "lá chắn thép" bảo vệ hậu phương lớn, góp phần không nhỏ vào thắng lợi cuối cùng.
Hàng nghìn người đến Quảng trường Ba Đình từ sáng sớm để xem lễ thượng cờ ngày 30/4

Hàng nghìn người đến Quảng trường Ba Đình từ sáng sớm để xem lễ thượng cờ ngày 30/4

Sáng sớm ngày 30/4, hàng ngàn người dân đã có mặt tại quảng trường Ba Đình (Hà Nội) để chứng kiến nghi lễ thượng cờ nhân dịp kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.
Xúc động hình ảnh người dân Thủ đô và du khách trang nghiêm tại Lễ chào cờ sáng 30/4 lịch sử trước Lăng Bác

Xúc động hình ảnh người dân Thủ đô và du khách trang nghiêm tại Lễ chào cờ sáng 30/4 lịch sử trước Lăng Bác

Sáng 30/4 lịch sử, tại Thủ đô Hà Nội hàng nghìn người con đất Việt cùng hội tụ về Quảng trường Ba Đình linh thiêng, nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh yên nghỉ. Không quản đường xá xa xôi, không phân biệt tuổi tác, tất cả đều có chung một lòng kính yêu vô hạn dành cho Bác và tình yêu với Tổ quốc. Đồng thời, dự Lễ chào cờ trước Lăng Bác.
Xem thêm
Phiên bản di động