Nghe cánh phượng rơi
Bừng sắc phượng đỏ ngày hè Hoa phượng vĩ nhuộm đỏ phố phường Hà Nội |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Chỉ khi ngồi trên ghế nhà trường ta mới mong hè đến, trừ những bạn học sinh lớp mười hai. Những bạn này thường lưu luyến sân trường nhiều hơn, họ sắp phải rời nơi mình gắn bó bao năm qua. Chia tay bạn bè để đi tìm một con đường mới, một tương lai mà các bạn đang háo hức mong chờ phía trước.
Còn lại những bạn nhỏ hơn thì mong hè đến, hè đến nơi miền quê được ra đồng tung tăng, được thả mình tắm mát bên dòng sông quê hiền hòa. Hè đến lũ trẻ con được bố mẹ đưa lên thành phố thăm người thân hay về miền quê thăm ông bà. Lũ trẻ con vô tư đến lạ, cứ thế mà mong chờ hè đến. Ấy thế mà khi rời ngôi trường mình gắn bó, bước ra ngoài xã hội với áp lực mưu sinh, khi thấy cánh phượng rơi đâu đó lòng ta lại nhớ về quãng thời gian trên ghế nhà trường.
Năm tháng cứ thế trôi đi. Tôi sinh ra đầu thập niên tám mươi. Có lẽ, tôi đã già hay trong tâm hồn mình già cỗi, để mãi nâng niu về kí ức xa xưa, trân quý những ngày thơ bé.
Sân trường thời học phổ thông là cái gì đó mà mỗi lúc nhắc đến lòng lại bồn chồn, nhớ thầy cô giáo cũ, nhớ bạn bè. Nhớ gốc phượng già nơi sân trường cháy nắng, có cả nỗi nhớ của mối tình đầu ngây ngô. Nhớ cái nắm tay ngượng ngùng e thẹn, tôi lại nhớ em. Không còn là nhớ tình yêu xưa nữa, tôi nhớ em như nhớ một góc sân trường thuở bé. Tôi nhớ em như nhớ buổi học cuối cùng mà thầy giáo gõ gõ cây thước lên mặt bàn.
Lâu lâu, tôi lại lục tìm trong trí nhớ xem những đứa bạn xa xưa bây giờ ra sao, chúng bạn giờ đây đã thành danh. Những lo toan đời thường khiến chúng tôi khó lòng tề tựu. Biết rằng, cuộc sống là thế mà trong tâm vẫn chênh chao. Nắng vẫn trải mình trên tán lá, gió vẫn thì thào để làm cành phượng lay động. Đâu đó trong sân trường hôm nay là ảnh ảo của tôi một ngày xa nhớ, tâm hồn dù muốn dù không vẫn có một ngăn nhỏ một khoảng trời ngày bé. Nơi sân trường vô lo, vô nghĩ. Nơi có bạn bè, có thầy cô, có bảng đen phấn trắng và có cả hình dáng em tôi.
“Khi ta ở, chỉ là nơi ta ở/ khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn”
Với tôi, ngôi trường trên miền quê yên ắng mới thiêng liêng làm sao, làng quê xưa bình yên đến lạ. Ve vẫn ngân trên phố nơi có hàng phượng vĩ già nua, cái nắng phương Nam như làm tăng thêm nỗi nhớ. Nỗi nhớ sân trường!
Nguyễn Hòa Bình
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

Công khai và linh hoạt trong lấy ý kiến nhân dân về sắp xếp đơn vị hành chính phường

Lấy ý kiến về một phường đặc biệt ở khu vực ngoài đê nội thành Hà Nội

Nhận định Leicester vs Liverpool: Khác biệt từ hai đầu bảng xếp hạng

Kết luận của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về chuẩn bị các hồ sơ sửa đổi Hiến pháp

Tiếp tục nâng cao chất lượng phong trào thi đua yêu nước trong người lao động

Hiệu quả từ góc sách xanh, sạch, đẹp, an toàn

Huyện Đan Phượng: Dự kiến còn 3 đơn vị hành chính cấp xã sau sắp xếp
Tin khác

Nhóm bạn trẻ mang di sản vào đời sống đương đại
Văn hóa 18/04/2025 22:58

Phố cổ Hà Nội tổ chức chuỗi hoạt động kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam
Văn hóa 18/04/2025 22:35

Khai mạc Festival Phở 2025, tinh hoa di sản trong kỷ nguyên số
Văn hóa 18/04/2025 22:20

Những dấu ấn không thể quên trên sóng VTV dịp 50 năm Giải phóng miền Nam
Văn hóa 18/04/2025 19:00

Quận Hoàn Kiếm đề xuất 10 khu phát triển thương mại và văn hóa
Văn hóa 18/04/2025 18:46

Lễ hội Tổng Nam Phù: Di sản nối ký ức – tương lai
Văn hóa 17/04/2025 11:41

Triển lãm tranh “Thiên thanh”: Ngợi ca đất nước và hướng đến trái tim thiện lành
Văn hóa 16/04/2025 19:13

Vesak 2025: Loạt hoạt động trong ngày hội lớn nhất của Phật giáo tại núi Bà Đen
Văn hóa 16/04/2025 06:06

Loạt chương trình nghệ thuật đặc sắc chào mừng kỷ niệm 50 năm Ngày thống nhất đất nước
Văn hóa 15/04/2025 17:29

Bình yên nghe sóng vỗ
Văn hóa 15/04/2025 16:22