Nghe cánh phượng rơi
Bừng sắc phượng đỏ ngày hè Hoa phượng vĩ nhuộm đỏ phố phường Hà Nội |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Chỉ khi ngồi trên ghế nhà trường ta mới mong hè đến, trừ những bạn học sinh lớp mười hai. Những bạn này thường lưu luyến sân trường nhiều hơn, họ sắp phải rời nơi mình gắn bó bao năm qua. Chia tay bạn bè để đi tìm một con đường mới, một tương lai mà các bạn đang háo hức mong chờ phía trước.
Còn lại những bạn nhỏ hơn thì mong hè đến, hè đến nơi miền quê được ra đồng tung tăng, được thả mình tắm mát bên dòng sông quê hiền hòa. Hè đến lũ trẻ con được bố mẹ đưa lên thành phố thăm người thân hay về miền quê thăm ông bà. Lũ trẻ con vô tư đến lạ, cứ thế mà mong chờ hè đến. Ấy thế mà khi rời ngôi trường mình gắn bó, bước ra ngoài xã hội với áp lực mưu sinh, khi thấy cánh phượng rơi đâu đó lòng ta lại nhớ về quãng thời gian trên ghế nhà trường.
Năm tháng cứ thế trôi đi. Tôi sinh ra đầu thập niên tám mươi. Có lẽ, tôi đã già hay trong tâm hồn mình già cỗi, để mãi nâng niu về kí ức xa xưa, trân quý những ngày thơ bé.
Sân trường thời học phổ thông là cái gì đó mà mỗi lúc nhắc đến lòng lại bồn chồn, nhớ thầy cô giáo cũ, nhớ bạn bè. Nhớ gốc phượng già nơi sân trường cháy nắng, có cả nỗi nhớ của mối tình đầu ngây ngô. Nhớ cái nắm tay ngượng ngùng e thẹn, tôi lại nhớ em. Không còn là nhớ tình yêu xưa nữa, tôi nhớ em như nhớ một góc sân trường thuở bé. Tôi nhớ em như nhớ buổi học cuối cùng mà thầy giáo gõ gõ cây thước lên mặt bàn.
Lâu lâu, tôi lại lục tìm trong trí nhớ xem những đứa bạn xa xưa bây giờ ra sao, chúng bạn giờ đây đã thành danh. Những lo toan đời thường khiến chúng tôi khó lòng tề tựu. Biết rằng, cuộc sống là thế mà trong tâm vẫn chênh chao. Nắng vẫn trải mình trên tán lá, gió vẫn thì thào để làm cành phượng lay động. Đâu đó trong sân trường hôm nay là ảnh ảo của tôi một ngày xa nhớ, tâm hồn dù muốn dù không vẫn có một ngăn nhỏ một khoảng trời ngày bé. Nơi sân trường vô lo, vô nghĩ. Nơi có bạn bè, có thầy cô, có bảng đen phấn trắng và có cả hình dáng em tôi.
“Khi ta ở, chỉ là nơi ta ở/ khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn”
Với tôi, ngôi trường trên miền quê yên ắng mới thiêng liêng làm sao, làng quê xưa bình yên đến lạ. Ve vẫn ngân trên phố nơi có hàng phượng vĩ già nua, cái nắng phương Nam như làm tăng thêm nỗi nhớ. Nỗi nhớ sân trường!
Nguyễn Hòa Bình
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

Công an Thủ đô làm chủ khoa học công nghệ, vững bước tiến vào kỷ nguyên số

Hà Nội chi hơn 3.000 tỷ đồng hỗ trợ ăn bán trú cho học sinh tiểu học

Thí sinh Hà Nội hoàn thành bài thi môn Toán, kết thúc kỳ thi lớp 10 THPT không chuyên

Thay đổi hình thức nhận lương hưu từ 1/7/2025

Gợi ý đáp án môn Toán kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 tại Hà Nội

Đề thi môn Toán có độ khó tương đồng với đề minh họa

Kiến nghị giữ chính sách đặc thù về ngân sách: Cơ chế then chốt cho phát triển Thủ đô
Tin khác

Ngày hội của các tay máy “săn chim đẹp” ở thành phố Đà Lạt
Văn hóa 07/06/2025 10:13

Nhạc kịch "Giấc mơ Chí Phèo" trở lại với khán giả Hà Nội
Văn hóa 06/06/2025 19:04

Giải báo chí toàn quốc viết về Phật giáo đầu tiên vinh danh 36 tác phẩm
Văn hóa 06/06/2025 19:00

Van Phuc Water: Show mở đầu mùa hè đáng nhớ cho trẻ thơ
Văn hóa 06/06/2025 16:51

Lan tỏa yêu thương từ âm nhạc
Văn hóa 06/06/2025 14:12

Nhà báo lão thành Hà Đăng: Ngọn bút cách mạng vượt thời gian
Văn hóa 05/06/2025 20:19

Báo chí đồng hành xây dựng và phát triển văn hóa doanh nghiệp trong kỷ nguyên mới
Văn hóa 05/06/2025 14:38

Hà Nội phát động Tháng hành động quốc gia về phòng, chống bạo lực gia đình năm 2025
Văn hóa 05/06/2025 13:58

Tuần lễ Quảng Ninh tại EXPO 2025 thu hút hàng chục nghìn người tham dự
Văn hóa 04/06/2025 20:38

Chuyển đổi số ngành Văn hóa: Định hướng chiến lược và giải pháp thực tiễn
Văn hóa 04/06/2025 20:38