Tấm gương
![]() | Đồng phục |
![]() | Căn lều trống |
Thằng Chính nằm trên giường úp mặt vào vách, uể oải nói: “Con không đi học nữa đâu!”. “Sao vậy con? Phải đi học chứ?”.
Thế rồi, bà cứ gặng hỏi, nhưng chắng thấy thằng Chính nói gì nữa, mà chỉ thấy nó khóc ấm ức, vai rung lên từng đợt.
Bà Lý lấy ông Liêm muộn lắm. Ông Liêm đi bộ đội phục viên về làng sau chiến tranh với thương tật 3/4, vợ chồng cưới nhau mãi mới có một mụn con trai, nên thằng Chính được ông bà cưng chiều hết mực. Ông Liêm tham gia chính quyền xã, dần dần làm đến chức chủ tịch, nên nhà cũng có của ăn của để so với các nhà khác trong xóm. Thằng Chính học hết cấp 3, được bố mẹ cho xuống thị trấn theo học trường dạy nghề của tỉnh. Cuối tuần rồi nó về chơi, tưởng hôm nay nó về trường, thì lại xảy ra chuyện gì đó mà nó nhất quyết đòi ở nhà.
Bà Lý quay vội ới chồng đang tưới cây ở ngoài vườn: “Ông vào xem sao, mà thằng Chính nó đang bảo không đi học nữa kìa?”. Ông Liêm vội vào buồng. Một lát sau, bà Lý nghe thấy tiếng cãi cọ qua lại của hai bố con, rồi ông Liêm hầm hầm ra nhà ngoài ngồi hút thuốc lào sòng sọc, mặt trầm ngâm ghê lắm.
Hơn 50 tuổi đầu, đã trải qua bao sóng gió của cuộc đời, mà sao giờ đây ông Liêm thấy thật chua xót. Những năm tham gia bảo vệ biên giới của tổ quốc, ông đã đối mặt cái chết mà không hề sợ hãi. Một phần máu xương ông đã để lại nơi chiến trận. Về làng lấy vợ muộn, làm cán bộ xã, ông Liêm không ngờ kinh tế thị trường đã làm ông dần dính vào những việc khuất tất - từ chuyện đất cát của xã đến chuyện sổ đỏ của dân bị găm lại và “thất lạc” có chủ ý. Chuyện vỡ lở mấy tuần nay, ầm ĩ cả làng trên xóm dưới, làm ông Liêm đau đầu chán nản, chả buồn ra trụ sở xã làm việc.
Sáng nay, thằng Chính nó sổ toẹt ra với ông rằng, nó không muốn đi học nữa, vì quá xấu hổ khi tên của bố nó được đăng đầy trên báo mạng với những câu hỏi “nghi vấn”. Ông Liêm đã phải cầm roi dọa nó khi nó hỗn với ông, nhưng khi nó “bật” lại với ông những điều nó biết, thì chiếc roi trong tay ông bỗng tuột xuống. Ông thẫn thờ, bất lực.
Ngày xưa, từng nhiều lần đối mặt với cái chết, ông không sợ, mà bây giờ đối mặt với “đạn bọc đường” thì ông lại bị gục ngã. Ông Liêm thở dài, lần bước ra ngõ bước thấp bước cao… Ông tới trụ sở ủy ban xã, cặm cụi viết đơn xin từ nhiệm và một bản tường trình. Ông hy vọng rằng, chỉ có cách đó, may ra mới có thể lau đi được những vết mốc trên tấm gương mà ông đã làm ố bẩn...
Diệp Anh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem

Khẳng định vai trò trung tâm của khối đại đoàn kết

Hà Nội: Đánh sập đường dây mua bán thuốc lá điện tử trị giá 40 tỷ đồng, bắt giữ 15 đối tượng

Công an Hà Nội thông tin vụ xe bán tải gây tai nạn liên hoàn tại phố Khâm Thiên

Tri ân các gia đình chính sách, người có công tiếp nối truyền thống "Uống nước nhớ nguồn"

Đại hội Đảng bộ CATP Hà Nội nhiệm kỳ 2025 - 2030: Nền tảng vững chắc bước vào kỷ nguyên mới

Uống nước nhớ nguồn

Chuẩn bị tổ chức tốt Đại hội đại biểu Đảng bộ MTTQ, các đoàn thể Trung ương lần thứ nhất
Tin khác

Cảnh báo nạn giả mạo thương hiệu Bệnh viện Bạch Mai
Cộng đồng 23/07/2025 07:06

Tránh bão cho xe ô tô
Cộng đồng 21/07/2025 20:27

Kịp thời thăm hỏi, chia sẻ với gia đình các nạn nhân vụ lật tàu du lịch tại Quảng Ninh
Cộng đồng 20/07/2025 21:59

Giữ vững sứ mệnh phụng sự pháp luật, phục vụ người dân
Cộng đồng 20/07/2025 08:53

Bão số 3 Wipha sắp vào thời điểm mạnh nhất, hướng vào vùng biển Quảng Ninh - Ninh Bình
Cộng đồng 20/07/2025 06:55

Quỹ Vì tương lai xanh xác lập kỷ lục chiến dịch dọn rác bờ biển lớn nhất Việt Nam
Cộng đồng 19/07/2025 20:38

Bùng phát nạn mạo danh khách sạn, resort để lừa đảo đặt phòng trực tuyến
Cộng đồng 19/07/2025 14:55

Hương dâu da xoan
Cộng đồng 17/07/2025 15:30

Festival Bảo tồn và Phát triển làng nghề quốc tế năm 2025
Infographic 17/07/2025 14:43

Rèn kỹ năng nghề báo qua những điểm dừng mang dấu ấn dân tộc
Xã hội 16/07/2025 23:13