![]() | Khoảng trống |
![]() | Hãy cho phép mình tìm thấy tình yêu dễ dàng hơn! |
![]() | Đàn ông không thể cưỡng lại được những hành động này ở phụ nữ |
![]() | Không còn ở bên nhau |
![]() | Những suy nghĩ nguy hiểm khiến bạn mãi cô đơn |
Thời gian đầu chung sống, giữa tôi và chồng còn có tiếng nói chung, chồng tôi còn nghe và ủng hộ. Tuy nhiên, thời gian đẹp đẽ đó cũng trôi đi thật nhanh, nhiều lúc ngoảnh đầu nhìn lại, tôi có cảm giác mình chưa thực sự cảm nhận thì đã vụt bay đi mất.
Khi tôi sinh cháu đầu tiên là giai đoạn đánh dấu những xung đột bắt đầu xảy ra. Giữa chúng tôi không có gì để nói và càng cảm thấy hụt hẫng trống trải hơn khi tôi phát hiện ra chồng mình thường xuyên tâm sự với người con gái khác. Thậm chí, đến khi về nhà anh ta không nói bất cứ chuyện gì với tôi, lặng lẽ như một vật vô tri vô giác.
Nhưng kỳ, khi nào có thời gian anh lại nhắn tin, chat và có những lời lẽ yêu thương với cô gái đó. Tôi luôn ghen tỵ một cách âm thầm với người con gái mà chồng tôi đặt trọn niềm tin ấy. Tôi luôn dằn vặt với bản thân, luôn tự đặt ra cho mình biết bao nhiêu câu hỏi tại sao chồng tôi không còn như xưa?
![]() |
Bố mất từ khi tôi mới vào cấp 3, tôi là con út nên khi hai chị đi lấy chồng, một thời gian vợ chồng tôi về sống với mẹ cho bà đỡ buồn. Tưởng rằng sống chung với gia đình bên vợ, chồng tôi sẽ mát tính hơn, nhưng thật buồn là không được như vậy. Mẹ vì tôi mà cố cắn răng chịu đựng tất cả những lời lẽ xúc phạm con gái, cũng như xúc phạm bà, với một điều mong mỏi sâu thẳm là nếu bà chịu đựng thì chàng rể sẽ không bỏ con gái, để cháu mình đỡ khổ.
Cả tôi và mẹ đều cắn răng bỏ qua tất cả lời xúc phạm nhưng cũng không được, chồng tôi vẫn một mực đòi sống chỗ khác. Đó là lần thứ nhất hai vợ chồng tôi sống ly thân, tuy vậy thỉnh thoảng anh cũng về thăm tôi và con gái. Khi sinh cháu trai thứ hai thì một lần nữa chồng tôi lại đòi ly dị, khi đó gia đình chồng có cho tiền để mua nhà nhưng chỉ cho riêng chồng tôi thôi, còn tôi không được gì và luôn luôn bị lăng mạ thậm tệ. Thậm chí cả gia đình tôi cũng bị chồng tôi nói không ra gì.
Cắn răng chịu đựng, bỏ ra ngoài tai tất cả những lời khuyên “hãy giải thoát cho mình”, tôi vẫn không ly dị chồng mặc dù hai vợ chồng tôi vẫn tiếp tục sống ly thân. Tất cả những gì chải qua, có lẽ tôi chịu ảnh hưởng từ mẹ, luôn sợ sự đổ vỡ sẽ làm cho con cái khổ. Bây giờ, tôi sống không phải cho mình mà là vì các con, mặc dù tôi mới 36 tuổi, có công việc ổn định, và khuôn mặt ưa nhìn. Tôi luôn muốn các con mình không bị mặc cảm, bị chia rẽ, bị thiếu thốn tình cảm bởi chúng còn quá nhỏ, một cháu năm nay lên lớp 4, một cháu 5 tuổi.
Tôi không muốn gieo vào tâm hồn ngây thơ của chúng chữ “bố mẹ ly dị”. Cứ để các cháu sống một cách hồn nhiên, vui vẻ, đến khi nào tôi không thể níu giữ thêm được nữa. Tôi viết lên tâm sự của mình để cho những người đàn ông, hãy đọc và suy ngẫm, chúng ta đang đi tìm gì? Liệu cái chúng ta đi tìm có đáng hơn cái chúng ta tự tay vứt bỏ không? Mong sao tất cả những người phụ nữ trên thế gian này không phải rơi vào hoàn cảnh như tôi. Cầu chúc cho tất cả mọi người đều hạnh phúc.
Q.N
Đường dẫn bài viết: https://laodongthudo.vn/noi-niem-53016.html
In bài viết© 2021 Ghi rõ nguồn "laodongthudo.vn" khi phát hành lại thông tin từ website này