Ký ức mùa hạ Gặp lại Hà Nội - chạm miền ký ức |
Nhớ buổi trưa mùa hạ, bên mảnh vườn nhỏ, giàn mướp ông trồng, hoa trổ vàng rực rỡ, những chú ong mật xoè cánh bay rộn ràng. Trên chiếc chõng tre, bà phe phẩy chiếc quạt nan, gió từ tay bà làm dịu mát từng cơn, tôi vờ nhắm mắt thiu thiu ngủ. Đợi lúc bà xoay người vào vách tường, tôi khẽ lách mình rón rén luồn phía cửa sau.
![]() |
Ảnh minh họa |
Tôi chạy theo tiếng lũ bạn gọi nơi đầu ngõ. Bên bờ rào giậu thưa, chúng tôi chơi nhảy dây, đánh chuyền, đánh chắt. Dây giăng tới mang tai tôi cũng nhảy qua được. Khi chẳng thể chăng dây cao hơn được nữa, chúng tôi quấn vào, vứt dây nằm cuộn tròn một chỗ. Chúng tôi chuyển qua chơi ô ăn quan. Nhà cái Hà “giàu sụ” những viên sỏi, nhà thằng Dương “nghèo rớt” phải vay sỏi để rải dân. Chúng nó cãi nhau rồi vứt cả “dân” với “quan” nằm lăn lóc trong vạch kẻ ô trên con đường đất…
Nhớ nhất là khoảng sân rộng nhà cái Huyền, chúng tôi chơi ú tim, trốn tìm ẩn nấp. Bàn tay nhỏ xíu cùng oẳn tù tì ra kéo, ra búa. Đứa nào thua phải nhắm mắt đi tìm. Con ngõ quanh co, chúng tôi trốn sau bức tường có giàn trầu mọc um tùm cành lá. Loại trầu quế bà nội vẫn hái, thân lá trầu dày, miếng trầu vị cay, thơm đườm đượm. Cái Huyền nhắm mắt đi tìm chẳng sốt ruột, chúng tôi đi trốn lại nhấp nhổm xem nó tìm được mình chưa. Tia nắng chiếu xuống nền sân nền gạch lưa thưa đuổi bóng.
Buổi tối mùa hạ, bà trải chiếu ngoài sân rồi gọi tôi cùng hóng mát. Bà kể cho tôi nghe đủ thứ chuyện xa, chuyện gần, rồi bà chỉ cho tôi ông Thần Nông trên trời được xếp hình bởi nhiều ngôi sao rất sáng. Một chân ông co, một chân ông duỗi, đầu ông đội mũ cánh chuồn, ông ngồi bên chiếc gàu sòng, chăm lo mùa màng, thủy lợi cho nông dân dưới hạ giới. Tôi nằm sát bên bà, gió mát hiu hiu, nghe chuyện bà kể, tôi chìm vào giấc mơ lúc nào không biết. Giấc mơ thật hiền, tôi được bay lên trời gặp các nàng tiên. Cô tiên cho tôi váy đẹp, cô tiên cho tôi búp bê, cô tiên cho tôi xôi, cô tiên cho tôi kẹo… Bàn tay nhỏ xíu của tôi đón lấy, các cô tiên cất cánh bay, chỉ còn những thảo thơm ở lại với niềm mơ ước tuổi thơ tôi.
Giờ đây, tôi đã đi qua bao năm tháng cuộc đời, nhưng vẫn nhớ từng câu chuyện bà kể, từng trò chơi thơ bé. Mùa hạ năm nay, tôi ước mong mình bé lại, để được sống với tuổi ấu thơ êm đềm của những mùa hạ cũ…
Thanh Nga
Đường dẫn bài viết: https://laodongthudo.vn/ky-uc-ha-xua-157551.html
In bài viết© 2021 Ghi rõ nguồn "laodongthudo.vn" khi phát hành lại thông tin từ website này